Edt: Mítt
~~~~~~~
Sau đêm lễ hội, Phong Hằng theo thường lệ được nghĩ ba ngày.
Tô Vãn đến giữa trưa ngày hôm sau mới cùng Tô Duệ trở lại Tô gia, thời điểm vừa vào cửa liền nhìn thấy Tô Hải Thành khó có được thời gian nhàn rỗi đang bồi Văn Thù ăn cơm.
Văn Thù khí sắc tốt hơn không ít, nhưng Tô Duệ cũng đã nói với bà, cho dù đã bài xuất đi chất độc trong cơ thể, xét theo tình huống thân thể của bà hiện tại, nhiều nhất cũng chỉ còn sống được hai năm.
Biết mình không sống được bao lâu, Văn Thù cũng không có vẻ đặc biệt uể oải, hiện tại bà càng thêm quý trọng thời gian ở bên cạnh người thân và người yêu của mình.
“Tiểu Vãn, Tiểu Khải các con đã về rồi, vừa lúc lại đây ăn cơm đi.”
Văn Thù mỉm cười vẫy tay với hai người, Tô Vãn cũng hướng về phía bà cười cười.
“Mẹ, con cùng Tiêu Khải đã ăn ở bên ngoài rồi, hai người từ từ ăn đi, đúng rồi.”.
Tô Vãn nhìn nhà ăn thiếu người..
“Tưởng Du còn chưa có trở về sao?”
“Khó thấy được con còn biết quan tâm chị con như vậy.”
Tô Hải Thành thong thả ung dung buông chiếc đũa nhìn Tô Vãn một cái.
“Ngày hôm qua chủ nhiệm lớp của các con gọi điện thoại lại đây nói mấy ngày nay mang theo Tiểu Du đi tham gia một cái hoạt động học tập nào đó, Tiểu Vãn, con nên giống như chị con tập trung học hành, đương nhiên ba mẹ cũng không cầu con phải đứng trong top ba, chỉ cần không phải đếm ngược từ dưới lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-di-ban-gai-cu/1741644/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.