Edt: Mítt
~~~~~~~
Ở trong trí nhớ của Tô Hải Thành, con gái Tô Vãn của mình từ nhỏ đã được nuông chiều, ở trước mặt mình con bé cũng đã bộc phát không ít tính tình, nhưng giống giờ phút này ánh mắt bình tĩnh lại kiên định như thế, Tô Hải Thành chưa bao giờ nhìn thấy qua ở trên người Tô Vãn.
Nhìn cửa phòng đóng chặt, Tô Hải Thành cuối cùng vẫn thở dài một hơi.
“Chúng ta ai cũng không đi vào, nhưng, Tiểu Tiêu hắn…… Hiểu y thuật sao?”
Có câu nói gọi là ngựa chết coi như ngựa sống mà chạy chữa, mỗi người ở trong tuyệt vọng đều sẽ chờ đợi kỳ tích phát sinh, ở ngay lúc này Tô Hải Thành có lẽ cũng là ôm tâm tính như vậy....
Y thuật?
Xin lỗi, giết người bằng một ngàn lẻ một loại phương thức đối với Tô tướng quân dễ như trở bàn tay, còn cứu người sao……
“Hắn hiểu.”
Tô Vãn vẻ mặt bình tĩnh trả lời một câu, trên mặt không có bất kì thần sắc chột dạ gì, nhưng thật ra Tưởng Du ở một bên há miệng thở dốc, muốn mở miệng, nhưng chú ý tới mắt lạnh của Tô Vãn nhìn chằm chằm mình, Tưởng Du cũng chỉ đành nhẹ nhàng ngậm miệng lại, nhưng trong lòng cô vẫn có chút lo lắng về Tiêu Khải.
Tưởng Du quen biết Tiêu Khải đã gần mười năm, cô tự nhận là mình đã đủ hiểu biết về Tiêu Khải, hắn biết công phu, biết nấu cơm, thậm chí làm việc nhà hoặc giúp đỡ người khác đều cực kì tốt, nhưng mà……
Y thuật là công việc khó như vậy, Tiêu đại ca sao có thể sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-di-ban-gai-cu/1741637/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.