Chương trước
Chương sau
Hạ Tê nghe thấy tiếng đóng cửa, còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì đã nghe thấy tiếng bước chân đang bước tới chổ cậu, cậu sợ tới mức tim đập dữ dội, liền chọn cái tủ quần áo gần đó, nhẹ nhàng mở ra rồi trốn vào bên trong.

"Két" một tiếng, giống như vang lên từ trong tim cậu vậy, cậu nín thở im lặng trốn trong tủ quần áo, nghe thấy người bên ngoài mở cửa phòng thay đồ đi vào.

Sau đó cậu nghe được âm thanh sột soạt như đang cởi quần áo.

Một lúc sau, thấy người bên ngoài hình như chỉ đang thay quần áo, trái tim đang treo ngược của Hạ Tê mới từ từ thả lỏng.

Nhưng cậu không nhìn thấy đôi mắt đen láy như lưỡi dao được mài giũa sắc bén từ đầu đến cuối đều nhìn chằm chằm vào tủ quần áo trước mắt, trong mắt lạnh lẽo sâu thẳm, cực kỳ nguy hiểm.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Hạ Tê vẫn duy trì tư thế đứng co rút dựa sát trong tủ quần áo, một chút cũng không dám động đậy.

Chân đều bị tê cứng lại, đau nhói từng cơn, cậu nhíu mày, nhúc nhích nhẹ cái chân, vừa mới động, cửa tủ quần áo liền bị kéo mạnh một cái mà mở ra.

Cả người Hạ Tê như bị đóng băng, run rẩy ngẩng đầu, nhìn thấy đôi mắt chứa đầy sự ớn lạnh thấu xương và ý định giết người.

Tim cậu như đột nhiên bị tắc nghẽn, cảm nhận được sát ý mãnh liệt, còn có sự áp bức tinh thần mạnh mẽ gần như sắp nổi điên, như một lưới điện cao áp trong chốc lát bao lấy toàn thân cậu.

Dưới sự áp bức tinh thần mạnh mẽ, Hạ Tê chỉ cảm giác rằng có thứ gì đó hung dữ đâm xuyên qua tâm trí cậu, đau đớn như bị nổ tung.

Đôi mắt trong veo xinh đẹp ấy nhanh chóng được bao phủ bởi một tầng sương mờ, trong chốc lát lăn xuống từng giọt.

Có lẽ là không nghĩ rằng người trốn trong tủ quần áo vậy mà vừa nhìn thấy hắn liền khóc, biểu cảm trên khuôn mặt hung dữ của Alpha thoáng cái trở nên rất kỳ lạ.

Hắn cúi đầu lạnh lùng nhìn thiếu niên trong tủ quần áo, chỉ nhìn thấy đôi mắt ướt át của cậu ta giống như động vật nhỏ ngây thơ vừa sinh ra vậy, vừa xinh đẹp vừa trong sáng.

Ti Kình Thương chưa thấy qua người nào khóc mà cũng có thể đẹp như vậy, đáy lòng của hắn thế mà lại dâng lên một chút thương tiếc.

Cho dù chỉ là một ý nghĩ thoáng qua cũng đủ làm cho hắn giật mình!

Ti Kình Thương: "Cậu là ai?"

Hắn duỗi tay tóm lấy bả vai thiếu niên kéo người từ trong tủ quần áo ra, động tác thô bạo không chút thương xót.

Hắn thô bạo mà ấn mạnh vai cậu làm cậu cảm thấy xương cốt mình giống như đều bị nén thành từng mảnh vụn, nước mắt trong chốc lát rơi xuống như mưa.

Hạ Tê: "Đau......buông tôi ra!"

Cậu mạnh mẽ ngẩng đầu, hung dữ trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt, giọng cũng trở nên nghẹn ngào.

Nhưng sức lực mà người đàn ông ấn trên vai cậu một chút cũng không vơi đi, thậm chí còn mạnh hơn lúc nãy.

Hạ Tê đau đến sắp ngất tới nơi, cùng lúc đó, tuyến thể phía sau cổ lại tỏa ra một mùi hương.

Mùi hương trong trẻo, ngào ngạt, vừa ngọt ngào vừa êm dịu tựa như mùi hương ngọt lịm của sữa thêm vào một chút thơm dịu của lá trà, trong chốc lát xông vào chóp mũi của Ti Kình Thương, nghiền ép cơ thể và đại não hắn.

Hắn chưa bao giờ bị một loại kích thích giống như thú dữ đột nhiên xông ra khỏi chuồng, dữ tợn mà muốn phóng thích bản thân như này.

Trong đôi mắt nhanh chóng bùng lên một ngọn lửa, bỗng nhiên lạnh lẽo mà nheo mắt một cái, dùng ánh mắt gần như không thể tin được nhìn thiếu niên Omega trước mặt.

Ti Kình Thương có căn bệnh không tiện nói ra với người khác, hắn thân là một Alpha cấp S mạnh mẽ, nhưng lại không có cách nào cảm nhận được pheromone của Omega, cho dù là Omega huyết thống thuần túy phát tình trước mặt hắn đi nữa thì hắn cũng không động tình một tí nào.

Vậy là lúc này, lần đầu tiên hắn bị người ta kích động đến nổi lên ham muốn, lại còn là một thiếu niên Omega lại lịch bất minh, đúng là làm người ta bất ngờ!

Phòng thay đồ yên tĩnh phát ra tiếng thở gấp trầm thấp, Hạ Tê cảm nhận được sự khác thường của người đàn ông trước mặt, sợ hãi nhích cơ thể lùi về sau, thậm chí muốn giãy giụa khỏi kiềm chế của hắn.

Nhưng người đàn ông trước mặt rõ ràng là không bằng lòng để cậu chuồn đi!

Ti Kình Thương hơi cúi người xuống, dán sát mũi vào phía sau cổ thiểu niên, mùi hương trà sữa ngọt ngào chốc lát xông thẳng vào đầu tim hắn, làm cho hắn gần như không kiềm chế nổi.

Còn chưa kịp phản ứng, hắn đã đưa đầu lưỡi liếm lên tuyến thể của cậu.

Một người luôn luôn có năng lực kiềm chế kinh người như hắn, vừa liếm một chút đã xém không kiềm chế được mà cắn lên, trực tiếp đánh dấu thiếu niên này.

Hạ Tê: "A......buông......buông tôi ta!"

Toàn thân Hạ Tê không ngừng run rẩy, đầu gối mềm nhũn, cơ hồ sắp không đứng vững nữa.

Hơi thở ấm áp và mơ hồ giữa hai người không ngừng rà soát, quấn quýt nhau, mùi vị ngọt ngào trong phòng thay đồ liên tục nóng lên, tỏa ra hương thơm mê hoặc lòng người.

Cậu bị mùi vị này làm cho khuôn mặt ửng đỏ như nhỏ máu, đến mang tai cũng đều đỏ bừng.

Dáng vẻ như này, càng làm động lòng Ti Kình Thương, ánh mắt trở nên rét lạnh, đột nhiên bế thiếu niên trước mặt lên, trực tiếp vác trên vai rồi đi ra ngoài.

Hạ Tê bị hắn vác trên vai, bụng dưới chắn lên bờ vai rắn chắc, bị cấn đau đến luống cuống tay chân.

Hạ Tê: "Anh làm gì vậy, thả tôi xuống, mau buông tôi ra!"

Cậu mãnh liệt vùng vẫy nhưng người đàn ông này vẫn không bị lay động.

Chỉ vài bước chân, Ti Kình Thương đã mang người đến bên giường, đem người đang vác trên vai trực tiếp ném lên giường rồi cúi người đè lên!

Đầu óc Hạ Tê rối thành một nùi, trước giờ chưa từng trải nghiệm qua sức ảnh hưởng mạnh mẽ của Alpha đối với Omega, khiến cậu có chút không biết phải làm sao.

Ti Kình Thương ma sát ngón tay lên tuyến thể phía sau của Hạ Tê, từng chút từng chút mà trêu ghẹo, mùi pheromone ngọt ngào thơm dịu kia liên tục kích thích thần kinh hắn, khiến hắn muốn ngừng mà không ngừng được, sản sinh phản ứng mãnh liệt hơn.

Hắn nhìn chăm chăm người trước ngực, gương mặt ra lệnh!

Ti Kình Thương: "Giải quyết một lần trước, phần còn lại đợi tôi mang cậu về rồi lại tiếp tục, thế nào?"

Giọng nói trầm thấp mang theo một chút nóng bỏng liên tục kích thích màng nhĩ Hạ Tê, gặm nhấm thần kinh của cậu.

Hạ Tê: "Đừng mà, anh tránh ra, buông tôi ra!"

Cái gì mà giải quyết một lần trước, Hạ Tê nhìn người đàn ông đáng sợ trước mắt, giãy giụa càng kịch liệt.

Nhưng sự giãy giụa của cậu trong mắt Ti Kình Thương chỉ như chú mèo nhỏ đang dùng vuốt gãi ngứa, không có tí sát thương nào.

Hắn nheo mắt nhìn thiếu niên dưới thân, nhìn đôi mắt xinh đẹp lấp lánh nước của cậu, còn có làn da trắng sáng, chổ nào cũng đẹp động lòng người.

Trong vô thức, cậu liên tục phóng thích pheromone của Alpha ra ngoài, vốn dĩ là mùi nhựa thông thanh nhẹ, thoáng cái liền trở nên nồng nặc.

Hắn mưu tính dùng pheromone của bản thân để hoàn toàn bao lấy thiếu niên trước mặt, khiến toàn thân cậu ta đều là hơi thở của hắn.

Đó là ham muốn chiếm đoạt mãnh liệt của Alpha đối với Omega, thần kinh của Ti Kình Thương đều đang kêu gào chiếm hữu, hắn muốn thiếu niên này!

Hắn muốn ánh mắt của cậu vì hắn mà mê mẩn, muốn cơ thể cậu vì hắn mà mở ra, muốn cậu tự nguyện khuất phục hắn, khóc lóc cầu xin hắn đánh dấu cậu, thậm chí là mở ra nút thắt của bản thân, để hắn chiếm lấy!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.