Cạch một tiếng, Ninh Đình Phúc ngước mắt nhìn về phía cửa phòng.
Là Hoàng Viết Lực, hắn đã trở về với một hộp cơm trên tay:" Em đợi có lâu không? "
Ninh Đình Phúc:" Không lâu."
Hoàng Viết Lực đặt hộp cơm lên bàn của mình sau đó đi đến giường, hắn ngồi xuống trước mặt cậu, ánh mắt hắn bị lấp đầy bởi sự lo lắng
"Em có tâm tư, có chuyện gì thế? Kể tôi nghe đi. "
Ninh Đình Phúc hơi giật mình, cậu thể hiện cảm xúc của mình rõ ràng thế à? Hay do cái tên này đôi mắt quá tinh tường.
Hoàng Viết Lực nở nụ cười:" Em đang nghĩ đến tôi chứ gì? "
Ninh Đình Phúc:...
Hoàng Viết Lực chồm người sán lại gần mặt anh:" Nghĩ cái gì thế? Nghĩ đến môi, mắt, miệng hay là.."
Ninh Đình Phúc vung tay bịt ngay cái mỏ đang chuẩn bị liến thoắng mấy chuyện mười tám cộng.
" Tôi đúng là đang nghĩ đến cậu đấy, nghĩ xem làm thế nào để đánh chết cậu mà không để lại dấu vết. "
Hoàng Viết Lực bị bịt miệng cười đến cong cả mắt lại, hắn há miệng liếm vào lòng bàn tay của cậu.
Ninh Đình Phúc giật mình buông tay thốt lên:" Tên biến thái này! "
Hoàng Viết Lực đối diện với cậu mà còn tí liêm sỉ nào thì tên hắn sẽ viết ngược lại. Hắn thuận thế đè cậu xuống giường, cái giường vốn đã không lớn của kí túc xá lập tức nhìn chật chội thêm vì bóng dáng của hai thiếu niên thân cao 1m8 chồng lên nhau.
" Cái tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-giay/3651676/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.