Ninh Đình Phúc trong lòng tức tối, ánh mắt cậu lạnh lùng ẩn chứa lạnh lẽo vô bờ.
" Phải đập cho cậu ta một trận, tên khốn đó! "
Ninh Đình Phúc siết chặt cái chăn trong tay mà gằn giọng.
Thế nhưng rất nhanh cậu lại ỉu xìu xuống.
"... Thôi bỏ đi. "
Ninh Đình Phúc tựa lưng lưng lên thành giường mà im lặng mọt hồi như lấy lại tinh thần.
Cậu không phải là một người vô lý, lần này cậu cũng không hoàn toàn trách Hoàng Viết Lực được. Đúng là hắn là kẻ đầu tiên dùng tin tức tố ép cậu phải rơi vào kì phát tình, thế nhưng cũng có lỗi của chính bản thân cậu. Nếu như lúc ấy cậu mang theo thuốc ức chế bên mình thì sẽ không xảy ra chuyện ngày hôm nay. Đây cũng là lỗi do cậu bất cẩn, không thể nào đem hết mọi trách nhiệm đổ lên đầu của hắn được.
Huống hồ gì còn có... là tại cậu ra khỏi lớp cơ mà.
Ninh Đình Phúc nghĩ đến đau đầu bóp bóp huyệt thái dương đang giật giật liên hoàn của mình.
Chuyện này thực rắc rối rồi đây, đặt tay lên tuyến thể mình, Ninh Đình Phúc ý thức được, nơi này đã có người cắn qua rồi, trong cơ thể của cậu hiện tại tin tức tố của Hoàng Viết Lực ngang nhiên tồn tại một cách quá mức rõ ràng.
Lại nói, trong căn phòng này tràn ngập đều là tin tức tố vị cà phê của hắn. Ngang tàn, bạo ngược và quậy phá, thế nhưng... nó xuất hiện ở đây là để trấn an cái tuyến thể mong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-giay/2685643/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.