Hoàng Viết Lực nghe cô nói vậy thì không nhịn được mà cười đến đôi mắt phượng dài híp cả lại.
" Cậu rất có mắt nhìn đấy. "
Ninh Đình Phúc cho Hoàng Viết Lực một cú đấm nhẹ vào bụng, đủ để khiến cho hắn cảm thấy đau:" Ăn nói linh tinh! "
Đặng Minh Nguyệt nhìn cậu đánh hắn thì mỉm cười, quả nhiên là rất đẹp đôi mà.
" Được rồi, tôi sai rồi, được chưa? "
Hoàng Viết Lực không thể không ngoan ngoãn, nếu không cậu sẽ càng lạnh lùng hơn nữa với hắn mất.
Ninh Đình Phúc nhìn Hoàng Viết Lực là thấy phiền não đầy đầu.
" Chúng ta còn đứng đây hứng gió trời sao!? Ai về nhà nấy thôi. "
Ninh Đình Phúc phiền não nói, hiện tại cậu chỉ mong cách xa hắn hết mức có thể mà thôi.
Sau đó rất nhanh chính là... Đặng Minh Nguyệt đã gọi được người nhà đến đón đi. Chỉ còn lại hai người đang đứng đó mà thôi.
Ninh Đình Phúc nhìn chiếc xe của gia đình Đặng Minh Nguyệt rời đi xong mới chầm chậm tiến bước.
" Cậu đi đâu? ": Hoàng Viết Lực nắm lấy cổ tay cậu kéo lại.
" Đi về. ": Ninh Đình Phúc nhạt giọng đáp.
" Đi bộ về nhà sao!? ": Hoàng Viết Lực nhướng mày.
" Không thì sao!? Cậu phiền thật đấy! ": Ninh Đình Phúc bực bội hất tay Hoàng Viết Lực ra, hôm nay cậu đã bị người ta phát hiện là Omega, hiện tại cậu đang phát bực lên đây.
Hoàng Viết Lực bị hất ra thì cau mày nắm chặt cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-giay/2685629/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.