"Thiên ơi! Thiên ơi! Có chuyện rồi mày ơi!!!"
Lúa vừa gọi vừa hốt hoảng chạy vào chái nhà Thiên ở, gã vội đến nỗi chân sau còn vấp phải bậc cửa mất đà nhào về phía trước, Thiên lập tức bỏ cuốn sách trong tay xuống bàn tiến đến đỡ gã, chàng mà chậm một chút nữa thì ôi thôi mặt gã đã ụp xuống đất rồi.
Nhìn gã lảo đảo đứng thẳng Thiên thầm thấy may vì hôm nay Hạc đã ra khỏi phủ bằng không cậu mà thấy Lúa miệng thì gào oang oang còn chân đá vào nhau không có chút quy củ nào thế này ắt hẳn sẽ phạt gã ngồi luyện chữ nhừ người cho mà xem.
"Có chuyện gì cũng phải bình tĩnh, đi đứng cho cẩn thận, ngã một cái thì có phải rước đau vào thân không?"
"Khổ quá tao biết rồi, vội quá tay chân luống cuống mới vấp vào bậc cửa thôi chứ mày xem bình thường có bao giờ tao va phải đồ đạc gì đâu!" - Nói đến đây Lúa sực nhớ ra gã đã dông dài nhầm chuyện, gã vội xua tay chặn lời Thiên. - "Từ từ chuyện này để sau nói tiếp, mày biết ai vừa đến phủ không?"
Phủ có khách đến chơi là chuyện bình thường, nhưng khách lại khiến Lúa vội vàng chạy đến đây tìm chàng thì e là chẳng hề bình thường. Chàng hỏi.
"Mày không nói thì sao tao biết ai đến?"
"Người đến là cậu cả nhà ông Tế tửu đấy!" - Lúa ngó ra cửa thấy không có ai mới tiến đến nhỏ giọng nói. - "Là cái thằng mày đập mẻ đầu ở hồ sen vì dám giơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dau-dinh/2674032/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.