Trong lúc mơ màng hình như Hạc đã nằm mơ, một giấc mơ kì lạ.
Khung cảnh trong giấc mộng mơ hồ không rõ nhưng có thể nhận ra đó là một ngày trời nổi gió lớn, bầu trời phủ một màu xám nặng nề. Mà Hạc đang đứng nhìn hồ nước cũng đặc sệt một màu xám u ám như bầu trời, chính xác hơn là nhìn những con cá chép đang đớp mồi trên mặt nước.
Cậu đã 15 tuổi rồi nhưng vẫn thích thú với mấy con cá chép sao? Không! Trong cơn mộng mị này Hạc nào có phải cậu của hiện tại? Bàn chân bé xíu đang bước về phía hồ và cả cái bóng in dưới nước đều nói lên đây là khi cậu còn rất nhỏ!
Hạc đi đến cạnh hồ, ngồi xuống chăm chú nhìn những con cá chép, lớp vảy với màu sắc ấm như màu nắng của chúng loang loáng nổi bật hẳn lên trong dòng nước đục. Cảnh tượng này hẳn là khiến Hạc thích thú lắm nhưng cậu chỉ ngồi đó nhìn không hề có ý định cố bắt chúng, loài sống trong nước đâu thể lên bờ, mỗi loài đều có một nơi thuộc về nếu cố chấp mang chúng đi có khác gì đang cố giết chúng?
Ngay khi Hạc đứng dậy toan rời đi thình lình một bàn tay đẩy mạnh vào vai cậu từ đằng sau khiến cậu lảo đảo nhào về phía hồ.
Đám cá chép thấy động tĩnh lập tức quẫy mạnh đuôi bơi lặn xuống hồ, bọt nước văng lên từ đuôi cá rơi xuống mặt tràn đầy sự kinh hãi của Hạc, đầu óc cậu trống rỗng ngay cả việc hét lên cũng chẳng thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dau-dinh/2674021/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.