Từ trong vòi ấm da chu một làn hơi nước mỏng như sương chầm chậm bay lên mang theo thứ hương thơm rất lạ - mùi lá trà chan chát hoà lẫn mùi gỗ êm dịu. Mà cái thứ nước trà vừa được rót từ ấm vào chén tống cũng lạ chẳng kém, không phải màu xanh nhàn nhạt cũng chẳng phải màu vàng sậm mà là màu nâu đỏ trong như đá mã não.
Rất nhanh thứ nước trà bắt mắt ấy được chuyên từ chén tống sang chén quân. Rồi một bàn tay cầm chiếc chén nhỏ sóng sánh nước trà màu đỏ nâu đặt lên bàn con cạnh người đàn ông lạ mặt.
"Bẩm, mời cậu dùng trà! Cậu cả có chuyển lời khi nào học xong sẽ qua ngay phiền cậu ngồi thưởng trà chốc lát."
Mời trà xong Thiên lui sang một bên, lúc này chàng mới có khoảng nghỉ để quan sát kĩ người đàn ông trước mặt.
Trông y vẫn còn trẻ lắm, dáng người cao ráo mặt mũi cũng anh tuấn, tựu trung lại là người có bề ngoài ưa nhìn. Có điều trang phục của y lại không bắt mắt như vậy, chỉ là áo ngũ thân sậm màu không thêu hoa văn, chất liệu cũng không phải loại gấm lụa sang quý nhưng chẳng bởi thế mà khiến y trông tầm thường. Phong thái ung dung nho nhã này dù mặc đồ dát vàng dát bạc hay áo vải rẻ tiền người ta đều không thể khinh thường, kể ra tinh mắt hơn một chút là nhìn ra ngay y là kẻ Sĩ.
Thiên không biết gì nhiều về người đàn ông trước mặt trừ cái tên Tùng cùng nơi y sống là Phú Xuân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dau-dinh/2674012/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.