Trông thấy một đóa hoa vô cùng lớn ở sâu trong Ám Chi Nguyên, Phong Vân bất giác cau mày lại.
“Đi nào, tới đó ngồi đi!” Đế Sát cười với Phong Vân rồi kéo nàng về phía đóa hoa với một sức lực khiến Phong Vân không thể kháng cự.
Nghiêng ngả lảo đảo, Phong Vân bị Đế Sát đẩy một cái ngồi ngay giữa tâm đóa hoa.
“Đế Sát!”
“Suỵt…” Không đợi Phong Vân nhảy ra, Đế Sát nhẹ nhàng suỵtmột tiếng. Sau đó, hắn chắp hai tay lại, một luồng linh lực màu đen lậptức quấn quanh Phong Vân, khiến nàng có muốn động cũng không thể cử động được.
“Ta không vĩ đại tới mức đi giúp Mộc Hoàng, việc ta có thể giúp và nguyện ý giúp chỉ có thể là giúp nàng thôi.” Vào thời điểm khi luồng linh lực màu đen bao phủ lên Phong Vân, tiếngnói u ám bẩm sinh của Đế Sát từ từ vang lên bên tai nàng.
“Mộc chi tâm, thảo chi hồn, hoa chi linh. Ta không có gì hay hođể cho nàng, chỉ có thể giúp nàng một việc cuối cùng là tiêu trừ chướngngại ẩn trong cơ thể của nàng mà thôi.”
Tiếng nói của hắn tuy lạnh lùng nhưng lại mang theo sự ôn nhu vô tận.
“Đế…” Từ khi nhìn thấy đóa hoa khổng lồ lại nở rộ trong ÁmChi Nguyên, trong lòng Phong Vân đã có chút phỏng đoán, lúc này, khinghe Đế Sát nói thế, nàng càng chắc chắn, vì vậy không khỏi vùng vẫymuốn thoát ra ngoài.
Nhưng mà, linh lực màu đen quanh người nàng đã bắt đầu bốc lên. ĐếSát đã dùng toàn lực để hối thúc hoa chi linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/3200720/chuong-626.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.