“Không công bằng! Nhưng mà, ta cũng không có lời nào để nói.” Sau một hồi trầm ngâm, Li Giang mới xuất ra một câu. Hắn nói không công bằng vì thực lực của tam vương về căn bản vẫn chưa được thực sự pháthuy, mà hắn không còn lời nào để nói bởi vì chiến trường vốn là nơi giết chóc, không thể nói đến chuyện có công bằng hay không. Cho dù ngươi cómạnh hơn đối phương gấp ngàn lần mà đối phương chỉ có một thần khí trong tay thì ngươi cũng phải nằm xuống. Đó là quy tắc rồi. Huống hồ PhongVân này lại chỉ dựa vào thực lực của chính bản thân mình, tuy rằng loạivõ công của nàng có điểm khá quỷ dị. Nhưng mà, đã dựa vào thực lực thìcho dù người ta có cảm thấy không công bằng cũng không thể không phục.
Á Phi nghe thấy thế liền cười cười. Hắn nghiêng đầu nhìn Li Giang,khi thấy Li Giang đang nhíu mày, hắn liền làm một động tác hiếm thấy làvươn tay lên vỗ vỗ lên bả vai Li Giang.
“Ngài hẳn là may mắn rồi, cô ấy càng mạnh thì càng giúp được ngài.” Li Giang nghe được lời nói của Á Phi thì ngẩng đầu liếc Á Phi một cái,trên mặt hiện lên một tia châm chọc. Nhưng cũng hiếm khi hắn lại khôngnói lại lời nào.
Tiếng nước rào rào, cái lạnh như băng bao trùm lên cảnh vật.
Người ở phía dưới luyện ngục sớm đã không thấy bất cứ màu sắc nào khác ngoài ba luồng linh lực đang dao động trong đó.
Năng lượng của tam vương luyện ngục vẫn nhanh chóng bị Phong Vân cướp đoạt. Ảo ảnh ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/3200629/chuong-579.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.