Phong Vân vẫn tiếp tục xử lý vết thương, vẻ mặt không có gì thay đổi, nàng chỉ lẳng lặng lắng nghe.
Ở bên kia, Tiểu Thực và sư tử Hoàng Kim lại đang bị treo ngược trongsơn động. Hai tên này cứ không ngừng gào thét bên trong một quả cầu linh lực. Thế này coi như toàn thân bị mắt đui mũi điếc rồi còn gì. PhongVân thì ở bên ngoài đánh nhau, còn bọn chúng thì bị Mặc đế trấn áp ởtrong nay.
Nếu muốn mạnh mẽ thì phải trả giá!
Ngày thứ bảy, thứ tám, thứ chín…
Mười ngày liên tiếp, Phong Vân vẫn mặc gió mặc mưa đứng ở giữa khoảng sân kia.
Linh tông cấp năm, linh tông cấp sáu, linh tông cấp bảy…
Mỗi bước đi in xuống một dấu chân, mỗi giọt mồ hôi và máu tạo thành một phần sức mạnh.
Không có gì có thể nâng cao sức mạnh bản năng của con người bằng việc kề bên sống chết, đó là sự bùng nổ của tiền năng con người, dùng sinhtử để làm bùng nổ hết thảy mọi thứ có thể bùng nổ.
Điểm giới hạn, điểm giới hạn là gì? Điểm giới hạn là gì đây?
Không có! Chỉ cần không chết thì vĩnh viễn sẽ không thể rơi xuống đáy, vĩnh viễn có thể khiêu chiến với cực hạn của bản thân.
“Ầm…” Chớp kiếm vung lên, mưa máu đầy trời.
Phong Vân thở hổn hển, trong tay nắm một luồng ánh sáng màu đen.Trước mặt nàng là một mỹ nhân ngư bị nàng một đao chém chết, nhưng mànàng cũng dồn hết toàn lực vào một kích này rồi, linh lực âm lãnh trongcơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/3200604/chuong-565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.