Nghe lời nói khàn khàn của Mộc Hoàng, cả người Diêm La thoáng rùng mình một cái, ý của Mộc Hoàng là…
Sắc mặt của Diêm La hơi trầm xuống một chút, ông ta lại lạnh lùng nói, “Ngươi lại vì một một nữ nhân, vì một nữ nhân không biết có phải đang lừa gạt ngươi không, ngươi dám… Ngươi dám…”
Câu nói kế tiếp, Diêm La cơ hồ không thể nói thành lời.
Mộc Hoàng nhìn sắc mặt xanh mét đầy tức giận của Diêm La thì hạ mìnhchậm rãi đứng xuống mặt đất trên đỉnh núi Vô Kê, ánh mắt bén nhọn củahắn tỏa ra khí thế quật cường và kiên định.
“Ta tin nàng!”
Ba chữ “Ta tin nàng” nhẹ nhẹ nhàng nhàng lại nặng tựa Thái sơn làmcho bốn phía lập tức lặng ngắt như tờ. Cả đỉnh núi tràn ngập một mảngtĩnh lặng.
Diêm La run người lên, cánh tay đang chắp sau lưng tóm lấy cánh tay của sư bá Thần Tiên đang ở bên cạnh.
Ngay sau đó, Mộc Hoàng ưỡn thẳng người lên. Hắn nhìn sư phụ Diêm La và gằn từng tiếng một, “Mộc Hoàng ta không phải là người không có lương tâm và không hiểu tôn sưtrọng đạo. Ta có được ngày hôm nay hết thảy đều là nhờ sư phụ dạy bảo,toàn bộ đều dựa vào sự ủng hộ của núi Vô Kê. Hôm nay, ta ở đây đem mọithứ mà ta có trả lại cho núi Vô Kê…”
Một lời còn chưa nói xong, đám sư huynh đệ xung quanh hắn nhất thời hít một hơi lạnh, đây là…
“Mộc Hoàng, con nói vậy là có ý gì? Con vì một nữ nhân…” Sư bá Thần Tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/3200570/chuong-550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.