“Li Giang.” Á Phi trầm mặt xuống.
Li Giang thấy Á Phi cau mày thì khóe mắt bắn ra một luồng sát khí âm trầm. Hắn cười lạnh, “Ta sao có thể dễ dàng biến cô ta thành thức ăn cho rồng biển được? Khônglột được mấy lớp da của cô ta ra thì ta không phải là Li Giang.”
Con bà nó! Phong Vân là cái thứ quái nào, lúc này đây, nếu không chơi đùa cho cô ta sống dở chết dở thì khó có thể hả được cơn giận tronglòng hắn.
“Ngươi ném cô ấy vào luyện ngục rồi phải không?” Á Phi nghe Li Giang nói thế thì hơi trầm mặt xuống rồi lại cau mày nói.
Đáp lại lời hắn là tiếng hừ lạnh của Li Giang.
“Ôi ôi, luyện ngục ư? Đó có phải là chỗ dành cho con người đâu! Li Giang, ngươi điên rồi!” Á Lê kêu lên sợ hãi.
Li Giang nghe vậy liền quay đầu nhìn Á Lê một cái rồi mỉm cười với hắn.
Á Lê lập tức ngậm miệng lại và tiếp tục ngoan ngoãn trốn phía sau Hỏa Phượng. Li Giang này là loại người hắn không thể trêu vào được, tốtnhất là trốn thôi.
Còn Á Phi thì xoay người rời khỏi tẩm cung của Li Giang.
“Ngươi dám đưa cô ta ra, ta sẽ phá nát cả ổ tinh linh nhà ngươi!” Li Giang mình đầy sát khí thốt lên một câu.
Á Phi lập tức dừng bước, hắn nhíu mày lại. Người này nói được làmđược, vì những thứ gã thích, gã có thể bất chấp đạo lý mà chọc thẳng đến trời.
“Trên người cô ấy có vết thương, giờ mà vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/3200526/chuong-529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.