Phong Lôi quay đầu nhìn Tiểu Thực to lớn, trên mặt khôi phục vẻ nghiêm nghị, “Ngươi thì biết cái gì!” Dứt lời, nàng ấy quay đầu nhìn Phong Vân rồi nói, “Muội có thấy vậy không?”
Phong Vân đang tựa vào trong lòng Mộc Hoàng, thấy Phong Lôi hỏi vậy, nàng không khỏi cười khổ, “Muội cũng không ngờ tới chuyện này.” Ngày đó nàng đã cố tình đưa ra hay thứ kia ra để thể hiện sức mạnh củamình. Cho dù Thiên Khung có biết nàng là ai thì cũng không có cách nàogây khó dễ cho nàng, nếu bọn họ tới đây để kết thông gia với Nam Viênthì Đế quân Thiên Khung chắc sẽ không dám đắc tội với Mộc Hoàng. Cho nên có chuyện gì nàng cũng không sợ. Còn về Đế hoàng quốc Tinh Vực thì chotới bây giờ nàng chưa từng nghĩ tới. Cũng bởi vì Tinh Vực quả thực chẳng có liên quan gì đến nàng. Không ngờ rằng đại tỷ của nàng lại cư trú ởTinh Vực, đại tỷ phu còn có quyền cao chức trọng ở đó, mà mọi ngườitrong tộc của nàng cũng đều đang ở Tinh Vực.
Lần này muốn nói Tinh Vực không có quan hệ gì với nàng thì e là không thể được. Quan hệ giữa nàng và Tinh Vực không chỉ là rất lớn mà còn rất thâm sâu. Thiên Khung là tổ quốc của nàng, là nơi sinh ra và lớn lêncủa nàng. Tinh Vực lại là nơi người thân của nàng đang sinh sống.
Còn Nam Viên lại là quốc thổ của Mộc Hoàng, việc này…
Lần đầu tiên Phong Vân cảm thấy hai vũ khí trong tay nàng quả thực đã biến thành hai củ khoai lang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/3200368/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.