“Đệ đó, mấy năm nay chúng ta không biết đệ đã gặp được duyên kỳngộ gì mà đạt được thành tựu như ngày hôm nay, nhưng mà Phong Vân à,chuyện này tốt nhất là đệ nên nghe lời ta và tỷ tỷ của đệ.”
Mạnh Khoát vừa nhìn Phong Vân vừa nói ra những lời thấm thía, “Người ta kiêng kị nhất là tài năng bị bộc lộ hết ra ngoài và hoài bích kỳtội*. Hai thần khí của đệ đều có thể oai trấn trong tam đại lục này, như vậy là hai thứ kể trên đệ đều có đủ. Đế quân Thiên Khung là người thếnào ta không biết rõ nhưng để Thánh Linh Cung phát triển lớn mạnh nhưthế thì nhân vật này có lẽ cũng không phải người ghê gớm gì. Đế quân Nam Viên tuy lợi hại nhưng nếu đệ ở đây thì chẳng có một ai quen biết, aicó thể làm hậu thuẫn cho đệ? Ai có thể giúp đỡ đệ trong mọi chuyện? Tavà tỷ tỷ của đệ đều đã từng trải qua những năm tháng chiến đấu vất vảmột mình, nhưng mà khi đó chúng ta còn có nhau, mà hiện tại đệ chỉ cómột người. Phong Vân, không phải chúng ta nói Tinh Vực tốt mà điều quantrọng là tỷ tỷ và tỷ phu của đệ đều ở đó, chúng ta đã dốc sức làm việctrong mười mấy năm nay, hai ta tuyệt đối có thể trở thành hậu thuẫn vững chắc cho đệ. Hiện giờ, chẳng phải ta khoác lác, cho dù là Đế quân cũngphải nể chúng ta ba phần. Ở Tinh Vực có ta và tỷ tỷ bảo vệ cho đệ, conđường của đệ sẽ rộng mở hơn rất nhiều. Mà chúng ta cũng hiểu khá rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/3200359/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.