“Đúng vậy?” Sắc mặt Phong Lôi trong nháy mắt trở nên xanhlè, sau khi lặp lại câu trả lời của Phong Vân, nàng ấy túm mạnh lấy cổáo nàng, “Tiểu tử hỗn xược nhà ngươi lại gây ra chuyện lung tung lộn xộn gì thế này? Dám mạo danh đến nơi này lừa Nam Viên, đệ điên rồi hả?”
Phong Vân thấy vẻ mặt Phong Lôi phút chốc trở nên lo lắng thì vỗ vỗ lên bả vai nàng ấy rồi cười nói, “Không việc gì, đệ đã đến đây thì đương nhiên có cách giải quyết, tỷ không cần lo.”
“Chỉ sợ lần này đệ đã vui đùa quá trớn rồi!” Mạnh Khoát đứng một bên lập tức xen ngang. Hôm nay vừa thấy nàng, dựa vào trí nhớ hắnđã nhận định đó là Phong Vân. Quả y như rằng, đúng là Phong Vân thật,tiểu tử này cũng lớn gan quá, dám mạo danh Di tộc thượng cổ để chạy tớiĐế hoàng quốc Nam Viên này mà làm trò trước mặt Đế quân Tinh Vực và Đếquân Thiên Khung, dám ra mặt giành giật Đế nữ với người ta. Mạnh Khoátvà Phong Lôi đều quay đầu đưa mắt nhìn nhau, nếu là người khác thì bọnhọ mặc kệ, nhưng là Phong Vân thì bọn họ không thể làm ngơ.
“Đệ không cầm tham dự vào việc kén rể của Đế nữ Thiên Khung nữa,theo ta về Tinh Vực đi! Việc phạm thượng khi quân này Tinh Vực ta sẽ làm hậu thuẫn cho đệ, Nam Viên và Thiên Khung cho dù có muốn truy cứu cũngkhông được.” Phong Lôi nhanh chóng đưa ra quyết định.
Mạnh Khoát nghe nàng ấy nói thế liền gật gật đầu, hắn quay sang nhìn Phong Vân rồi vỗ vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/3200355/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.