Người Nam Viên thích đánh đấm và càng thích uống rượu gấp nhiều lần.Có phải nam nhân hay không, có được mọi người tán thưởng hay không,ngoại trừ phân cao thấp bằng võ công thì có thể phân biệt bên bàn rượu.Bởi vậy mà Mộc Hoàng chỉ có thể ngồi ở trên cao, trên mặt hàm chứa ýcười nhìn Phong Vân bị cấp dưới của hắn vây quanh mời uống. Đó là vì bọn họ thích nàng cho nên mới tụ lại chỗ nàng. Nếu không thích thì ngườiNam Viên bọn họ sẽ không thèm liếc mắt để ý đến đối phương một lần. Hắnrất mừng vì Phong Vân của hắn có thể tự mình khiến cấp dưới của hắn vàngười Nam Viên đều hoan nghênh và yêu thích từ tận đáy lòng.
“Tửu lượng của Phong Vân tốt thật!” Tụ lại ở một góc phíađông bắc trong đại điện huyên náo, đám tinh linh của Á Phi cũng đang vui chơi giải trí vô cùng thoải mái, lúc này, khi nhìn sang Phong Vân, Á Lê líu lưỡi nhận xét một câu. Ít nhất cũng uống đến ba vò mà Phong Vân vẫn không có vẻ gì là có chút men say.
“Tửu lượng của cô ta rất tốt, không cần lo lắng.” Hoàng Kim Sư Tử vừa ôm một cục xương to vừa gặm vừa nói.
“Ta có lo lắng cho cô ấy đâu.” Á Lê vừa lắc đầu vừa tiếp tục ăn. Ở địa bàn của Mộc Hoàng mà bọn họ còn muốn lo lắng cho Phong Vânthì chỉ e sẽ bị Mộc Hoàng gây trở ngại.
Lời này vừa nói ra, đám người Hỏa Phượng xung quanh đều nhất loạt nở nụ cười.
Chỉ có Á Phi vừa bưng chén rượu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/3200316/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.