“Khi chưa rõ ý đồ cùng thực lực của tộc, biện pháp tốt nhất chính là giả ngu lừa gạt mọi người. Sau khi hiểu rõ tình huống sẽ tự lộ nguyên hình thôi. Á Lê, ngươi còn thua xa bọn họ, nhất là trong việc suy nghĩ âm thầm tính kế.” Á Phi thấy vậy đưa mắt giải thích cho Á Lê.
Mộc Hoàng nghe vậy trong mắt lóe lên một tia thâm trầm cùng sắc bén.
Tên Á Phi này, thảo nào các tinh linh trong tộc cùng tộc trưởng đều nghe theo hắn, bọn họ thực sự đã bị hắn nhìn thấu.
Phong Vân nghe xong chỉ thản nhiên cười nói:“Ngươi nhìn ra hết từ khi nào?”
Trên đường đi đến đây, Mộc Hoàng đã sớm nói qua cho nàng biết, bộ tộc tinh linh đã mấy ngàn năm chưa xuất hiện ở thế tục. Lần này đi đến nơinào cũng không biết, cũng không thể xác định được chuyện gì sẽ xảyra.Như vậy biện pháp tốt nhất chính là thật thật giả giả, đến lúc nguycấp chỉ có thể dựa vào chính mình tùy cơ ứng biến.Bởi vậy, dọc đường điMộc Hoàng mới biểu lộ rõ ràng hết sự ghen tuông cùng cuồng ngạo ra bênngoài.
Biểu lộ sự cuồng ngạo cùng lãnh khốc này, nhiều một phần thì thànhquá hung hăng, thiếu một phần lại thành cẩu nhưng lại cứ tỏ vẻ mình làhổ dữ.Sự ngạo mạn này sẽ không khiến cho mọi việc thay đổi gì nhiều,nhưng sẽ làm cho người ta nghĩ tiểu tử này kiêu ngạo ngông cuồng, chomình là đứng đầu thiên hạ, cũng chỉ là loại hữu dũng vô mưu mà thôi.
Nàng cũng tỏ ra mình yếu đuối,như chỉ cần duy trì được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/3200120/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.