Cũng bởi vậy, Mộc Hoàng nhìn người đang chạy nhanh nhất dẫn đầu là Á Lê, kìm nén tức giận.
“Á Lê.” Mộc Hoàng nghiến răng nghiến lợi.
“Gì vậy? A, chạy tiếp đi.” Á Lê vừa quay đầu lại thấy người gọi hắn là Mộc Hoàng, lập tức uốn éo thân càng phóng đi nhanh hơn.
Mộc Hoàng nhịn không được, liền phóng một tia chớp trực tiếp đánh vào hắn.
“Tiểu tinh linh, ngươi không tìm được nhà của ngươi thì coi chừng thành tinh linh nướng đó .” Tiểu hoàng kim vừa tiếp tục chạy vừa nói.
“Ngay trong sa mạc này, ngay tại nơi này, do mỗi lúc nó lại thay đổi nên ta tìm không thấy cửa vào .” Á Lê vô liêm sỉ nói ra.Mà lời hắn nói làm mấy người xung quanh tức đến ộc máu.
“Ta thật muốn giết ngươi……”
“Á Lê?”
Ngay lúc Mộc Hoàng đang nổi giận, bọn họ đang chạy thì một thanh âm đột nhiên vang lên giữa không trung.
“Á Phi.” Phong Vân nhất thời chấn động, đó là giọng nói của Á Phi.
“Lão đại, lão đại mở cửa đi, cứu đệ với.” Á Lê vội vàng quay ngược trở lại, chạy đến chỗ vừa phát ra giọng nói, hưng phấn hướng tới phía dưới sa mạc rống lên thật to:“Ta đem đại tẩu về cho ngươi đây, lão đại cứu mạng……”
Mộc Hoàng sắc mặt trong nháy mắt trở nên u ám.
Phong Vân thấy vậy vội vàng bắt lấy tay Mộc Hoàng , trấn áp vẻ mặt uám như đang muốn đem Á Lê biến thành tinh linh nướng ngay lúc này củahắn.
Mà Phong Dương, Lâm Quỳnh, cùng hiệu trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/3200057/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.