Chủ nhân chính là lão bà.” Á Lê dù đã bị móng vuốt của tiểu hoàng kim che lại nhưng vẫn không sợ chết thốt ra ra một câu.Phong Vân nghe thế đành bó tay, Á Lê này……
Lập tức, Phong Vân xoay người nhìn sắc mặt đen tối của Mộc Hoàng nói:“Cho ta ba triệu.”
“Làm gì?” Mộc Hoàng nét mặt bình tĩnh, tuy không biết Phong Vân muốn làm gì nhưng cũng rút tập ngân phiếu ra đưa cho Phong Vân.
Phong Vân cầm lấy rồi xoe tập ngân phiếu trước mặt Á Lê nói:“Lãođại ngươi lúc trước ta mua ba triệu, hiện tại ta bán trao tay cho hắn,hắn chính là chủ nhân lão đại của ngươi. Chủ nhân chính là lão bà củangươi đó, ngươi đi tìm hắn đi.” Vừa nói vừa chỉ vào Mộc Hoàng.
Phong Vân vừa nói xong cả không gian bỗng lạnh ngắt như tờ.
Ngay sau đó, Tiểu Hoàng Kim ôm bụng bò lăn ra cười nghiêng ngả.
Ôi, nhiều như vậy năm , nó chưa từng cười vật vã được như vậy.
Ha ha, Vân Vân thông minh thật, Tiểu Thực lúc này cũng đã tỉnh ngủ , ở trong lòng Phong Vân cười sướng.
“A, không như vậy được ……” Á Lê trợn tròn mắt.
Sắc mặt Mộc Hoàng lúc đen lúc trắng.
Phong Vân thật là… có phải bị điên rồi không.Chủ nhân tương đương với lão bà, Phong Vân muốn đẩy tên Á Phi kia cho hắn ư ?
Cảm giác được bên hông đau nhói, Phong Vân chuyển ánh mắt, thân hình trở nên mềm nhũn ngã vào lòng Mộc Hoàng.
Mọi người chuyển toàn bộ sự chú ý sang nàng.
Mộc Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/3200029/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.