Nói xong, Sắc Tư khẽ cúi người thật thấp rồi thi lễ với Mộc Hoàng.
Mộc Hoàng thấy vậy chỉ lạnh lùng quét ông ta liếc mắt một cái.
Mộc Nhất đứng bên cạnh trầm giọng nói:“Như thế đã coi như đủ sao?”
“Không, đương nhiên không.” Phó cung chủ Sắc Tư ngẩng đầu, tay áo bào chậm rãi vung lên…
‘’ Kia chính là vị trưởng lão đã từng phụ trách ở phân đàn đế quốc Phỉ Thúy’’
“Sự việc lúc trước là do nhị hệ trưởng lão toàn quyền xử trí, lông ta đã không điều tra toàn diện mà đã động thủ, là lỗi của ông ta, nênphạt.”
Dứt lời, tay áo bào vung lên, linh lực cường hãn phóng tới chỗ vị nhị hệ trưởng lão.
“A……” Trong thời gian ngắn , linh lực ấy từ từ bao vây quanhthân nhị hệ trưởng lão khiến ông ta hoảng sợ kêu ra tiếng.Khi tiếng kêuấy vừa dứt cũng là lúc linh lực Linh tong nhất cấp của ông ta không cònnữa.
Ông ta đã bị phế đi.
Nhìn vị trưởng lão yếu đuối kia, trong nháy mắt không khí trở lên tĩnh lặng.
Ngay sau đó Sắc Tư vung tay lên, lập tức có người bị ngã xuống, sau đó Sắc Tư ngẩng đầu lên, vẻ mặt không chút thay đổi:“Nam Viên đế quân còn chưa vừa lòng?”
Mộc Hoàng híp mắt nhìn ông ta.
“Hừ, chỉ là một Linh tong nho nhỏ mà thôi.” Mộc Nhất lạnh lùng trả lời thay chủ nhân.
Một Linh tông trong mắt người ngoài cao không thể sánh được, nhưng ở trong mắt bọn họ kỳ thật cũng chính là như vậy mà thôi.
Nhưng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/3199997/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.