Tinh linh? Lông mi Phong Vân khẽ chớp chớp mấy cái.
Ngày đó, nàng có đoán bộ dáng của Á Phi gì đó kia có khả năng là tinh linh, khi hỏi thì tiểu hoàng kim lại không nói, những người khác lạichưa từng thấy qua.
Hôm nay mới biết hóa ra là tinh linh thật.
Khó trách lại có thể xinh đẹp như thế , đúng là hại nước hại dân.
Giờ nàng cũng không khó hiểu khi hắn có thể nhìn ra linh lực củanàng, có thể trực tiếp tiếp cận nàng.Tinh linh vốn là là một loại sinhlinh thuộc một chi của hệ mộc, có thể nói trong hệ mộc tinh linh tinhranh hơn tất thảy.
Thế nhưng, từ những văn kiện do Ảo Ảnh đại lục lưu truyền tới nay chỉ ghi lại rằng trăm ngàn năm trước đúng là có bộ tộc tinh linh tồn tại ,còn hiện tại đã sớm không biết tung tích ở đâu.Nhiều văn kiện ghi lạiđều cho rằng tinh linh đã biến mất trong lịch sử.
Vậy mà, một thành viên của bộ tộc này, lại đang đứng lù lù trước mặt nàng.
Phong Vân khẽ chớp mắt, chủng tộc thần bí này bỗng đụng phải nàng.Là vận may hay vận rủi đây~
“Có nhãn lực đấy .” Xác ướp kia bị tiểu hoàng kim nói toạc rathân phận, cư nhiên không có chút đề phòng hay hoảng sợ, ngược lại còntán thưởng tiểu hoàng kim.
Cũng không biết là thần kinh quá lớn, hay căn bản là không có dây thần kinh.
Phong Vân cảm thấy vế đằng sau hợp lý hơn cả.
Sờ sờ lỗ tai, xác ướp nhìn Phong Vân , cười cực kì sáng lạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/3199960/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.