Lâm Quỳnh nhìn Phong Vân ,sau đó lại nhìn Dương Vụ cùng PhongDương.Ba người đều mang vẻ mặt buồn chán.Bọn họ đều đã an bài tốt, theolý mà nói ngay cả thành chủ thành Phượng hoàng cũng đều qua mặt được,một chút sơ hở cũng không có.Nhưng khi đến biên giới của Hạo Tàng quốc,một đám người đột nhiên xông ra.Những kẻ đó người người đều là cao thủ,bọn họ hoàn toàn không phải là đối thủ.Nên đành cứ như vậy mà trơ mắtđứng nhìn một đám người bị bắt đi. 
Lâm Quỳnh nắm chặt thành quyền , nơi đó còn có Phong Vũ, Phong Vũ của hắn a. 
Phong Vân cố trấn tĩnh tâm tình, nghe thế lập tức yên lặng ngồi xuống.Bị bắt cóc ? Kẻ nào lại bắt cóc người nhà của nàng. 
“Ta không nghĩ ra ai cả.” Trầm mặc nửa ngày, Phong Vân nhìn đám người Lâm Quỳnh. 
Nàng cũng không khách khí với bọn họ, nếu biết cái gì nàng sẽ nóihết, không cần phải che dấu, bởi vì có nói ra thì họ mới có thể giúpnàng tìm người thân. 
“Nghĩ lại cho thật kĩ, gia tộc nhà ngươi có tư thù với ai không?” Phong Dương nhíu mày. 
Phong Vân lắc đầu, nàng thật sự nghĩ không ra. 
Gia tộc Hách Liên tại Á Sắt cũng là một gia tộc lớn có cường quyền,song ngoài Á Sắt ra thì không kết thù với ai cả. 
Mà các thế lực trong công quốc Á Sắt , ai có đủ bản lĩnh cướp người từ tay của Lâm Quỳnh. 
Ngồi ở một bên, Mộc Hoàng tựa người vào ghế không nói một tiếng nào. 
Một gia tộc Hách Liên nho nhỏ mà lại vướng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/3199878/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.