Mộc Hoàng thấy vậy nhíu mày, một cỗ lửa giận trong lòng vừa rồi nháy mắt biến mất sạch sẽ.
“Cự nhiên đem chúng ta trực tiếp đưa tới trung ương.” Mộc Hoàng nheo mắt nhìn bốn phía.
Trận thế ‘’Bách chuyển cửu hồi’’ của Thánh Linh cung phân thành chínkhu vực, sử dụng chín loại phương pháp công kích .Mà lợi hại nhất chínhlà chỗ trung tâm này.
Lũ người đó trực tiếp đem bọn họ quẳng vào trung tâm , đầu não của trận thế này.
“Tất cả đều là ma thú?” Phong Vân cảm giác đằng sau chỗ lục sắc kia có vô số ánh mắt gì đó,liền chau mày hỏi.
“Phải” Hoàng kim sư tử gật gật đầu, sau đó lại lắc lắc đầu:“Cũng không phải là tất cả.”
“Có ý tứ gì?” Phong Vân nhíu mày.
“Nơi này là trung tâm của địa cung trong Thánh Linh cung, địa cung của Thánh Linh cung bình thường là nơi cất giữ bảo vật của bọn họ, chonên mới có trận thế ‘’ Bách chuyển cửu hồi ‘’ lợi hại này.’’
Mộc Hoàng biết Phong Vân không rõ ràng lắm, lập tức khó có khi tâm tình hảo giải thích như thế này:“Cho nên, nơi này có rất nhiều ma thú, cũng có không ít ma hạch đáng giá.Cũng có các loại vỹ khí cường hãn đầy tính công kích .”
“Cho nên, nơi này không phải là nơi nên đột nhập vào?” Phong Vân nhìn Mộc Hoàng.
Bảo vật càng nhiều, phòng thủ càng lợi hại, điều này là lẽ đời nha~
Mộc Hoàng gật gật đầu:“Thánh Linh cung vì cất giữ bảo vật nên kiến tạo trận thế, mặc dù có khu vực hạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/3199833/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.