Sau khi ra khỏi khu rừng rậm nhiều ma thú kia, các thế gia nhà quyềnquý thì lập tức tìm đến những nơi có hoàng thân quốc thích mà chữa trịvết thương,chỉ còn lại những đệ tử con nhà bình dân, tóc đều đã húi cuahết cả, lúc này một đám rốt cục mới giãn ra .
“Đi, đi, đi, vào thành.” Phong Dương vung cánh tay hướng về phía cổng thành đi tới, phía sau một đám đệ tử lập tức đuổi kịp.
“Phong Vân, dọc đường chắc ngươi đã rất mệt rồi , đi, tìm một quán trọ, tỷ tỷ giúp ngươi nghỉ ngơi cho tốt.”Phong Vũ lôi kéo Phong Vân, vẻ mặt tươi cười.
Đệ đệ của nàng rất có bản lĩnh , nàng thật sự là cao hứng.
“Mộc Mộc, đi thôi, Mộc……”Dọc đường đi Phong Vân bị nụ cười sáng lạn của nhị tỷ dọa cho sợ hãi, vừa nghe lời ấy, lập tức lấy Mộc Hoàng làm bình phong.
Tuy nhiên không thấy Mộc hoàng cử động hay có biểu hiện gì cả, chỉthấy Mộc Hoàng đứng ở phía dưới cổng thành,chăm chú nhìn cái gì đó.
“Nhìn cái gì thế ?” Phong Vân vừa thấy lập tức chạy tới tránh xa vị tỷ tỷ đang đeo bám mình từ nãy tới giờ.
Lâm Quỳnh một bên đứng xem lắc đầu bật cười, Phong Vân này.
Tới trước mặt Mộc Hoàng , Phong Vân liếc mắt một cái ở phía trên cổng thành dán cái gì đó, chỉ cảm thấy trong đầu có một tiếng nổ lớn.
Thứ dán trên cổng thành chính là lệnh truy nã.
Mặt trên họa một bóng dáng mơ hồ, từng câu từng chữ nói không thực rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/3199779/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.