Người áo xanh không có dấu diểm nửa điểm,lực lượng đều hướng đến những điểm yếu của Lưu Vân Báo mà công kích.
Mà Lưu Vân Báo cường hãn vô cùng,hào quang màu tím kia lưu chuyểntoàn thân, tuyệt không e ngại kẻ công kích ngay trước mặt, hắn cứngrắn lại càng cứng rắn hơn.
“Phanh, phanh, phanh……” Trên bầu trời không ngừng vang lên âm thanh va chạm.
Kẻ áo xanh dồn Lưu Vân Báo bay lên không trung , lại theo từ vách núi trước đánh tới vách núi sau.
Lực lượng kia chấn động, cả chốn này thành một cảnh hỗn độn , biến thành đủ loại màu sắc.
“Ầm ầm.” Lại là một tiếng va chạm lớn,trên nền màu trắng của vách núi hào quang màu tím trong nháy mắt bị ngưng trọng.
“Báo vương bị thương.” Vẫn chỉ lạnh lùng chăm chú quan sát hết thảy sự việc, Mộc Hoàng đột nhiên đè thấp thanh âm mở miệng.
“Bị thương?” Phong Vân kinh ngạc trừng lớn mắt.
Nàng đứng ở sau lưng Mộc Hoàng ,người áo xanh kia dồn báo vương đánhnó tới vách núi bên kia, vừa lúc tầm mắt của nàng bị che khuất,nên không phát hiện được.
Kẻ áo xanh kia lợi hại như vậy,có thể đả thương thú vương cấp mười ba ?
“Hắn cũng chưa có cái gì ưu việt lắm.” Mộc Hoàng lạnh lùng hừ một tiếng, lời nói lãnh khốc.
Ý tứ đó là một lời xem thường? Không, đều xảy ra vấn đề?
Ánh mắt Phong Vân lập tức đảo vòng quanh nhìn ngó rồi đứng lên.
Mộc Hoàng quay đầu vừa đúng lúc thấy Phong Vân như vậy, không khỏi nheo mắt lại:“Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/3199761/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.