Hoàng kim sư tử nhìn Phong Vân, lạnh lùng tiêu sái tiến về phía này.
Phong Vân thấy vậy chậm rãi mở miệng nói:“Ngươi không muốn theota, ta cũng biết lúc trước là chúng ta ép buộc, miễn cưỡng ngươi.Hôm nay ngươi hại ta một lần, lại cứu ta một lần, chúng ta coi như huề nhau,như vậy khế ước này bị hủy bỏ từ đây, về sau ngươi đi cầu độc mộc củangươi, ta đi đường quan đạo của ta.”
Dứt lời, thân thủ đi về phía hoàng kim sư tử.
Đó là, Phong Vân giải trừ khế ước của nàng cùng hoàng kim sư tử.
“Phong Vân.”Mộc hoàng bị Phong Vân đẩy ra xa, nhất thời nhướng mày trầm giọng quát.
Hoàng kim sư tử này có sức mạnh cường hãn tuyệt đối vượt qua cả mức mà hắn hiểu biết về các loại ma thú trước đây.
Phong Vân có nó, cho dù nó không muốn, nhưng là tại thời điểm PhongVân gặp nguy hiểm , vì nó là bất tử, như thế nào cũng phải bảo hộ choPhong Vân thật tốt .
Cơ hội tốt như vậy, Phong Vân lại muốn thả đi?
Mà nếu sư tử kia thực sự buông ra, kia…..
“Cưỡng chế thì không có ý nghĩa gì.” Phong Vân đầu cũng không quay lại nhìn Mộc Hoàng chỉ nói một câu.
Ngày đó là tình thế cấp tốc, không thể không áp chế hoàng kim sư tử này vì nó là ma thú.
Kẻ yếu phải khuất phục kẻ mạnh hơn, điểm này vốn đã là ép buộc, bâygiờ thì khác ,nếu cố gắng níu kéo thì chỉ tăng thêm sự phiền toái chomình.
Điểm này đánh trúng vào mi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/3199723/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.