Lỗ hổng nơi tháp Thất tầng ảo ảnh tháp a, vô cùng lợi hại, tại sao lại có thể bị linh lực hệ mộc hay ma thú phá hủy được ?
Không khí bên trong gian phòng trong nháy mắt trở nên trầm mặc.
Phong Vũ đứng một bên cũng đã hiểu chuyện gì xảy ra , chậm rãi lắc lắc đầu, đi lên phía trước ôm lấy bả vai Phong Vân :“Không có việc gì, như thế này cũng tốt lắm rồi , đệ đệ của ta rất tuyệt.”
“Ta biết ta rất tuyệt mà .” Phong Vân mỉm cười.
Tinh quang trong mắt Phong Vân lấp lóe nhìn Hùng Mộc cùng Mạc Nhan,còn giống như đang đợi sự khích lệ của bọn họ.Biểu tình hết sức uyểnchuyển phấn khích.
Lại nhìn xem Hoàng kim sư tử trong lòng Phong Vân một chút đi, nó cơhồ đang nghiến răng nghiến lợi muốn rống lên.Nhưng nhanh chóng bị PhongVân một phen bưng kín miệng.Đồng thời lấy ý thức đe dọa:“Ngươi dám lắm miệng, ta đem ngươi giết nhắm rượu ăn.”
Hoàng kim sư tử cơ hồ yếu đuối phẫn uất ngửa mặt lên trời thét dài trong lòng .
“Vậy tháp thất tầng ảo ảnh vì sao lại bị hủy?” Thật lâu sau trầm mặc , Mạc Nhan cố tình bỏ qua ánh mắt đòi sự khích lệ của Phong Vân , bất đắc dĩ nói.
“Ác, cái kia a, Mộc Mộc không ngồi lên cái ghế dựa trên đỉnh tháp, cứ như vậy …..” Phong Vân tinh giản quá trình.
Trầm mặc, trầm mặc, lại trầm mặc.
Nửa ngày sau, rốt cuộc vẫn là hiệu trưởng Mạc Nhan với vốn kiến thức rộng rãi hoàn toàn khôi phục nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/3199657/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.