Đi xuyên các nhà viện ,chỗ dạy học của ba năm cấp, hai năm cấp , nhóm của Phong Vân đã đứng dưới một tòa bảo tháp .Tháp cao ước tính đến mấycây số, diện tích che phủ chỉ e cũng vậy.Không biết dùng cái gì mà cóthể tạo thành một kiến trúc như vậy, dưới ánh mặt trời lóe lên nhữngvầng hào quang.Mang một loại khí thế,như là áp đặt tuyệt đối. 
Lúc này,các tân sinh túm năm tụm ba đứng bên cạnh rất nhiều. 
Phong Vân ngẩng đầu lên nhìn cơ hồ trên cao ngất có mây đen bên trong tháp, nhu nhu mày.Đây là cuộc thi thứ nhất dành cho tân sinh của LaiNhân học viện mỗi năm đều diễn ra. 
Tháp phân làm bảy tầng, đại biểu cho bảy giai đoạn. 
Sau khi tân sinh tiến vào, bằng vào thực lực của chính mình cùngthiên phú, sẽ phải tận lực chống đỡ.Tiến vào các tầng càng cao, tươngứng với các đạo sư có cấp bậc sẽ càng cao.Phản ứng càng thấp, như vậy đi ra sau cũng tương ứng càng thấp. 
Nếu không được, cũng không được đi cửa sau. 
-“Trở ra cẩn thận một chút, thật sự không được liền rời khỏi, trong tháp này có địa phương sẽ nguy hiểm đến tính mạng .”Phong Vũ dặn dò Phong Vân. 
Tháp này đối với nàng mà nói hoàn toàn không thể uy hiếp nàng, nhưng đối với Phong Vân mà nói…… 
-“Bất quá không muốn vào cũng có thể đi ra, nếu không hậu quả đồng dạng nghiêm trọng.” Lâm Quỳnh ở một bên vỗ vỗ bả vai Phong Vân. 
Theo hướng tay chỉ người tạp dịch quét rác đằng xa. 
-“Đấy chính là đệ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/3199582/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.