Hách Liên Phong Vũ nghe xong như vậy mày hơi nhíu lại, nhưng ngay sau đó lại nở nụ cười. 
-“ Lần này đến đây, ngươi đừng mong ta sẽ cho ngươi một chút ânhuệ đặc biệt nào mà để rảnh rang mà rong chơi nhé !nào, ta sẽ theo giámsát ngươi chặt chẽ, cho dù là vô năng , ta cũng phải rèn cho đến khi ramột linh sư.” 
-“ Nhị tỷ, đừng a” Phong Vân ra vẻ mặt cầu xin. 
“ Tiểu tử ngươi, van xin vô ích …” 
-“ Phong Vũ, đây là đệ đệ của ngươi sao?” Phong Vân đangcười trừ, đùa với Phong Vũ thì có một đoàn người tiến đến, vây quanhnhững người đã tới từ trước, nam tử đi đầu liền cất tiếng hỏi. 
Phong Vân mới nghiêng đầu nhìn lại, chỉ thấy rằng bọn họ đã bị vâyquanh bởi một đám người đang chằm chằm nhìn bọn họ.Mà ba người vừa đitới đề tỏa ra một khí chất bất phàm. 
Lúc này mới nhìn rõ người lên tiếng là một nam tử dáng khiêm tốn ,cửchỉ tao nhã lễ độ, tuổi chắc chỉ mười tám đến không quá hai mươi, nhìnnhị tỷ của nàng bằng ánh mắt ngưỡng mộ, không gì che dấu được. 
-“Đúng vậy.” Phong Vũ ngẩng đầu liếc nhìn ba người,lại vừa kéo Phong Vân, giúp Phong Vân sửa sang lại vạt áo vừa mới bị mình làm rối loạn. 
Một bên lại nhìn về Phong Vân và Mộc Hoàng nói: “ Lâm Quỳnh, trong học viện là lão đại, hắn nhất định sẽ lên được đại linh vương cấp bậc .” 
Sau đó chỉ vào người bên cạnh hắn có cái nhìn cao vợi, cơ hồ nhạn thấy Mộc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/3199571/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.