Khó có khi nam nhân toàn thân không lộ ra vẻ cuồng ngạo cùng sát khígiết chóc, Phong Vân tương đối hài lòng. Thế nhưng, cái tên chết tiệtkia sao lại đứng yên bất động thế này ? Cái chân không chịu cử động dùchỉ một chút, càng đừng nói đến quỳ lạy.Bất quá hắn được phong cho cáithân phận công chúa công quốc gì đó , thế nên Phong Vân gia gia, cha mẹtuy rằng đang bất mãn chờ đợi, nhưng cũng không thể trách tội. Phong Vân ngoài mặt thờ ơ với thế cuộc , nhưng trong bụng thì âm thầm buồn cười.
- “Tôn nhi a, hôm nay thành thân rồi, về sau con đã trở thành ngườitrưởng thành rồi đó, trước kia con có thể thoải mái theo đuổi tự do tựtại, nhưng giờ đã khác , sau này con phải đi theo gia gia mà học tậpthêm nhiều nhiều. Biết chưa ? ‘’
Sau khi quỳ lạy một vòng trưởng bối , Phong Vân còn chưa được ngồixuống nghỉ ngơi, Vị trưởng bối cao quý tôn nghiêm Hách Liên vương công liền hướng về phía Phong Vân dặn dò, vẻ mặt tươi cười.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người trong sảnh đường đều lộ ra sắcmặt khác nhau. Bất quá, chỉ là trong khoảnh khắc ngắn đều biết khônngoan mà thu hồi vẻ mặt khác lạ lại , ai cũng nhanh chóng trưng ra vẻmặt tươi cười tràn đầy như trước. Dễ hiểu thôi, lời nói dặn dò trìu mếncủa bậc trưởng bối thì vô cùng tự nhiên, nhưng đặt vào địa vị của ngườiquyền cao chức trọng như vương công nói ra thì lại có ý tứ ẩn sâu vôcùng lớn. Phong Vân nghe thấy lời nói của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/3199506/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.