"Wow, đúng là nơi này rồi!" An Minh Hạ dang hai tay chạy đến thành cầu, hít một hơi thật sâu rồi thỏa mãn thở ra. Bầu không khí của nơi này vẫn y như trong trí nhớ của cô. Chiếc cầu ngăn cách giữa hai dòng sông thơ mộng, là nơi đầu tiên hai người gặp nhau. Bắt đầu cho một mối quan hệ không mấy tốt lành đến nỗi không ai có thể nghĩ tới rằng hai người sẽ yêu nhau và cưới nhau.
Hữu Cảnh nhìn cô vợ nhỏ đang thích thú chạy qua chạy lại, khóe môi cong lên, đôi chân dài sải bước tới bắt lấy vòng eo của cô. An Minh Hạ bị ôm lấy, phì cười nhéo tay anh "Đáng ghét!" Hữu Cảnh nghiêng đầu hôn nhẹ lên má cô rồi tựa cằm vào vai cô "Vui đến vậy sao?"
- Ukm...em đã không nghĩ mình sẽ quay trở lại nơi này - Cô thả lỏng người ngả về phía anh.
- Tại sao?
- Vì có người nào đó...nỡ phá hỏng hết sự tốt đẹp còn tồn tại trong suy nghĩ của em - Cô liếc anh nói.
- haha...vợ à, anh không biết em lại thù dai đến vậy đâu - Anh khẽ cười nói.
- Hứ, em không nói ra thôi!
- Coi em kìa, giờ anh là của em rồi, em thích làm gì cũng được mà...đúng không?
- ... - Nghe vậy, cô từ trong ngực anh quay ra, hai mắt nhìn chằm chằm anh.
- Sao vậy?
- Vẫn là không nỡ - Cô bĩu môi nói.
- Haha - Anh bật cười, đưa tay ngắt mũi cô - Nếu đã không nỡ làm đau anh thì phải yêu anh thật nhiều, nghe chưa?
- Anh chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vo-tinh/1328265/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.