"Em...em" không hiểu tại sao, vào lúc này, An Minh Hạ lại không thể thốt ra lời đồng ý. Đây chẳng phải là điều mà cô ao ước bấy lâu nay sao? Tiêu Vũ nói thích cô và ngỏ ý muốn cùng cô kết giao. Cô nên đồng ý luôn mà không cần chần chừ gì cả! Nhưng rốt cuộc là tại sao? Kì lạ nhất là trong đầu cô thoáng hiện lên hình ảnh của Hữu Cảnh.
"Này, hai người đi pha cafe hay làm gì mà lâu thế hả?" Một anh chàng mặt mày nhăn nhó đi vào hỏi. Tiêu Vũ ho khụ khụ vài tiếng "Sắp xong rồi đây" rồi anh xếp từng cốc cafe vào khay đựng. Anh chàng kia cũng tiện tay giúp đỡ "Để tôi cầm đỡ, studio mình cũng nhiều người quá mà!" anh gật đầu, chờ cho người kia mang khay cafe ra ngoài. Tiêu Vũ mới quay đầu nhìn cô mỉm cười nói "Anh đợi câu trả lời của em"
An Minh Hạ nhìn theo bóng lưng anh, môi mím lại thành một đường. Mọi thứ đến đường đột thật! Cô không biết mình đang nghĩ cái gì. Cô thích anh đã 4 năm, muốn được ở bên anh cả đời. Nhưng đó là mong ước thời sinh viên của cô. Vậy bây giờ thì sao? Chuyện anh thích cô đã thành hiện thực nhưng dường như cô đã quên mong ước kia rồi.
Mang theo tâm trạng rối loạn ra về, An Minh Hạ tính ra bến xe buýt đứng trong lúc đợi Tiểu Anh nghe điện thoại thì có chiếc xe ô tô màu đen bất ngờ dừng chắn đường cô. Chưa kịp phản ứng gì đã bị một người đàn ông mặc vest đen bắt vào xe. Vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vo-tinh/1328197/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.