Cô nói vậy..là có ý gì? 
Lăng Trạch Thiên nhíu mi nhìn Tuyết Kì bằng vẻ mặt khó hiểu. 
Cô nói với hắn là cô đến đây để từ chức? 
Hắn cảm giác như mình đang nghe một chuyện nực cười nhất từ trước đến giờ. Theo như hắn được biết thì chẳng phải cô thích hắn lắm sao, tìm đủ mọi cách để được vào công ty hắn, trở thành thư kí riêng bên cạnh hắn, lấy đó làm cớ để được quấn lấy hắn mọi lúc. Đó chính là lí do khiến cho hắn cảm thấy cô rất phiền và cực kì chán ghét cô. Nhưng..hiện tại là cái tình huống gì đây? 
- Ý trên mặt chữ. Anh nghe không hiểu à! Tôi nói là tôi muốn từ chức, từ giờ tôi sẽ không làm thư kí của anh nữa. Chẳng phải đây là điều anh luôn muốn sao? 
Tuyết Kì vẻ mặt bình thản điềm tĩnh nhìn hắn, ánh mắt thăm thẳm của cô khiến cho hắn nhìn vào không thể biết được cô là đang nghĩ cái gì. 
Mãi một lúc sau hắn mới trấn tĩnh lại, mở miệng thản nhiên nói: 
- Phải, đó là điều tôi muốn. 
- Tôi không làm phiền hai người nữa. Hai người...cứ tiếp tục đi nha! 
Cô đưa tay phẩy phẩy về phía hai người bọn họ, nhún vai huênh hoang xoay người rời đi. Đột nhiên nhớ ra điều gì cô lại quay lại bổ sung thêm một câu: 
- À phải rồi, bây giờ anh có thể để cho cái cô tình nhân nhỏ của mình làm thư kí bên cạnh được rồi đó. Chúc hai người hạnh phúc...bye bye. 
Cô làm động tác đưa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-tong-tai-cuong-sung-toi/2968979/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.