Ngày hôm sau cuối cùng Tuyết Kì cũng tỉnh lại. Vết thương trên người cô cũng không nặng lắm cho nên rất nhanh đã khỏi. Chỉ có điều là cô vẫn còn cảm thấy đau nhức toàn thân. Cũng phải thôi, lăn từ tầng hai xuống mà không có một chút thương tích nào mới là lạ.
Ba mẹ Triệu vì không nỡ lòng nên chưa cho cô đi làm trở lại. Xem ra thời gian này cô có thể nghỉ ngơi thoải mái rồi. Cũng tốt, như vậy sẽ không phải đi làm mấy cái sổ sách kia nữa, nhìn mà thấy đau đầu!
Ông bà Triệu còn nói cho cô biết một chuyện, sau khi đưa cô trở về Tư Hàn đã rời khỏi Triệu gia để bắt Lăng Trạch Thiên kia tính sổ. Nghe nói anh đã kiện Lăng Trạch Thiên với tội danh bắt cóc người còn tự ý giam giữ trái phép. Bây giờ cả Lăng gia đều gấp rút lên xuống tìm luật sư bào chữa cho anh ta. Nhưng với nhiêu đó tội danh thì e rằng dù cho Lăng gia có nhiều tiền đến đâu cũng không thể giúp hắn thoát tội.
Haizz, Lăng Trạch Thiên ơi là Lăng Trạch Thiên. Tự dưng điên điên khùng khùng lên làm gì cơ chứ. Đúng là tự mình hại mình, đi tìm đường chết mà!
Bây giờ chỉ chờ mỗi phán quyết của tòa án nữa thôi. Nhưng khả năng anh ta có thể bình an vô sự là không thể nào. Bởi vì trong tay Tư Hàn đã có đủ tất cả những bằng chứng buộc tội anh ta. Anh ta có mười cái chân cũng không chạy thoát nổi.
Bây giờ Tuyết Kì cô chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-tong-tai-cuong-sung-toi/2968924/chuong-30.html