Tuyết Kì nhíu mày cả kinh một phen. Máu sôi sục của cô đang dồn đến não. Cô không thể ngờ là cái tên Phong Thần Minh ba hoa công tử đó lại dám nhân lúc cô bất tỉnh nhân sự liền giáng một tin động trời như vậy.
Cái gì mà dùng dao tự đâm mình! Cô đâu có phải là nữ nhân ngu ngốc cần tình yêu không cần tính mạng đâu chứ. Nếu bây giờ để cho cô gặp mặt Phong Thần Minh, cô nhất định phải xử đẹp anh ta.
Nhìn thấy biểu hiện không ổn của con gái mình, bà Triệu có chút cảm thấy kì lạ. Bà lo lắng hỏi han cô:
- Tuyết Kì, con có sao không? Có phải vết thương vẫn còn đau không?
Tuyết Kì sau một hồi định thần lại thì cười mỉm nhìn bà mà lắc đầu.
- Không có gì ạ?
Tuyết Kì tuy biết là Phong Thần Minh bịa chuyện lừa ông bà Triệu nhưng cô cũng không trực tiếp vạch trần. Dù gì thì chuyện cô bị đám hắc đạo bắn cũng không phải là chuyện đáng để nói ra. Càng ít người biết về thân phận ở Hắc đạo của Tư Hàn thì càng tốt, tránh được nhiều phiền phức không đáng có.
Ánh mắt bà Triệu trở nên thâm trầm hơn, tỏ rõ vẻ chua xót mà thấp giọng.
- Tuyết Kì, từ giờ mẹ sẽ không ngăn cản con và Tư Hàn đến với nhau nữa. Mẹ nghĩ kĩ rồi, sau này Triệu thị sẽ để lại cho hai con cùng quản lý, con cũng không lo cuộc sống cực khổ...
Đúng vậy, bà Triệu lúc này đã suy nghĩ kĩ. Bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-tong-tai-cuong-sung-toi/2968904/chuong-40.html