Thấy ta mở mắt thật to, trên mặt không còn chút huyết sắc nào, đại ca nhíu mày, nâng một chân ta cong lên, lấy tay đưa vào thế đang nghe điện thoại, ta bừng tỉnh nhận ra, hắn đang muốn biết ta có mang máy nghe trộm hay không.
Ta lắc đầu, hắn lạnh lùng cười một tiếng.
Xé một tờ giấy trên bàn, cầm bút ngòi vàng viết mấy chữ. “Hoặc là cởi xuống, hoặc là xuống thuyền”. Thái độ đại ca vô cùng cứng rắn. Ta biết hắn ta không muốn mọi người nghe hắn nói, có thể cũng bị cảnh sát nghe qua, ta hít sâu một hơi, cởi cái áo khoác ngoài màu lam nhạt, cuộn ống tay áo lên, sau đó cởi đồng hồ đeo tay xuống bàn trước mặt hắn, nhún vai, “Vậy phải không?”
Đại ca từ trên xuống dưới ngó chừng ta một lần, sau đó vỗ vỗ mép giường, “Ngồi xuống”
Ta không nói gì nghe theo, đại ca lấy từ túi áo khoác tây cầm một hộp thuốc, đi ra, rót một chén nước khoáng, đem thuốc đưa cho ta. “Trước tiên đem thuốc ăn đi”
Ta cầm lấy mà nhìn, là thuốc chống say tàu, mặc dù không khí có chút là lạ, nhưng ta vẫn uống thuốc, thận trọng đặt chén xuống bàn.
Nhìn kỹ, gian phòng này phong ngủ được trang trí cực kì tốt, cột vách đá đứng thẳng, bên ngoài là biển rộng một màu xanh lam, trần nhà là tuyết trắng. dọc theo đường trang trí như sóng biển, đèn trên tường mô phỏng con sao biển, thảm màu làm nhạt, hết sức mềm mại.
Đại ca cởi bỏ tây trang, vịn ghế sa lon, sau đó mở cái tủ lạnh nhỏ, cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-tinh-nhan/61196/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.