Trần Dật Hào ngủ một giấc tỉnh lại, đã là gần tối. Y nhìn căn phòng được bao bọc trong ánh vàng hoàng hôn, dây thần kinh còn chưa có kịp xoay chuyển lại.
Y sao lại ở chỗ này vậy…….
Trần Dật Hào ngốc ngốc ngồi dậy, hậu đình lập tức truyền đến từng trận đau đớn____ ký ức trước khi chìm vào giấc ngủ lập tức hiện lên, tuy rằng rất muốn nói với bản thân đó chỉ là một cơn ác mộng, nhưng sự mệt mỏi cùng cực và sự đau đớn của thân thể lại cường liệt đến thế.
Trần Dật Hào nhìn đồng hồ đeo tay, mới một giờ trưa sao? Không thể nào còn sớm như vậy được? Tỉ mỉ nhìn lại, thì ra kim đồng hồ đã dừng chạy rồi.
Y quay đầu lại nhìn chiếc đồng hồ đặt trên tủ kê gần đầu giường, hiện tại đã là bốn giờ rưỡi rồi, y mơ hồ nhớ lại trước khi ngủ, những lời Lý Dục Hào có nói qua, Lý Dục Hào chắc là sắp trở lại rồi, y không thể cứ tiếp tục nằm thế này, Trần Dật Hào mở chăn ra, trần truồng đi vào trong phòng tắm ở gần phòng ngủ.
Trên giá cạnh cửa phòng tắm đặt một bộ quần áo hoàn toàn mới, chắc là của Lý Dục Hào rồi.
Trần Dật Hàovặn mở vòi nước, để nước ấm chảy từ đỉnh đầu xuống, nhiệt độ thích hợp của nước khiến cho y có thể buông lõng toàn thân, sau khi tắm rửa hoàn tất, y đi đến lavabo, tấm gương cao bằng nửa người phản chiếu bộ dáng hiện tại của y.
Trần Dật Hào mò mò râu lởm chởm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-tinh-duyen/2231913/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.