Sau buổi tiệc rượu hôm ấy, mọi thứ dần trở lại bình thường. Ngày ngày trôi qua nhanh chóng, cuối cùng cũng đến lễ cưới mà Nguỵ Đông Phong mong mỏi. Bà Khiết cũng đã đi chơi về, tâm trạng có chút khởi sắc. Những ngày cuối trước hôn lễ, Nguỵ Đông Phong bận tối mặt tối mũi, vừa chuẩn bị cho lễ cưới vừa quản lí việc trong công ty lẫn trong hắc bang, còn có bên gia đình. Còn An Nhiên thì đột nhiên rảnh rỗi đến lạ thường, cô thậm chí nằm dài cả ngày trong nhà lẫn bệnh viện cũng chẳng có bất kì cuộc gọi nào quấy nhiễu. Còn việc ở công ty thì anh đã sắp xếp cho cô nghỉ để chuẩn bị lễ cưới.
Ở bệnh viện cô chăm mẹ hết mực, không rời khỏi bà nửa bước, vậy mà bà lại trách cô.
“ Con gái con nứa, cưới chồng đến nơi rồi mà còn rảnh rỗi ngồi đây với mẹ. “
“ Không chuẩn bị gì sao, đi làm móng làm tóc cho giống người ta đi con “
“ Có thấy cô dâu nào như con không, một chút mong đợi cũng không có là sao”.
Và rất rất nhiều câu nữa, mẹ cô hò cô suốt ngày từ sáng đến tối. Đến nỗi cô sắp thuộc lòng đến nơi rồi, cô chỉ thảnh thơi đáp.
“ Mẹ à, con rể mẹ không cho con làm ấy chứ con có trốn việc đâu. “
Mẹ cô liếc xéo cô một cái rồi đáp.
“ Ít ra con cũng nên hỏi thăm người ta đi chứ, hôn lễ sắp diễn ra rồi, gọi cho thằng bé xem nó có cần gì giúp không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-me-tinh/2927757/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.