Lý Kiệt lái xe hết tốc độ, 3 năm qua hắn đã mong chờ gặp Vi An nhiều đến mức nào cơ chứ. Nếu không phải do chân hắn bị thương, thì hắn đã nhanh chóng quay về tìm cô rồi.
" An An, chờ anh! Anh đến tìm em đây!" Lý Kiệt khẽ nói nhỏ, chân hắn lại nhấn ga.
Ở một nơi xa, địa phương vẫn còn khá là lạc hậu, xung quanh nhà cửa thưa thớt, chỉ thấy toàn cây cối. Vì vậy nên rất trong lành, không khí ở đây rất tốt, khiến người ta cảm thấy dễ chịu. Trên con đường mòn đầy sỏi đá, chỉ có vài bóng người đang đi trên đường. Nơi đây cách xa thành phố, không nhộn nhịp và xô bồ.
Trong một căn nhà nhỏ, dáng một người phụ nữ nhỏ bé đang làm việc nhà, tay cô nhanh thoăn thoắt, chắc là do làm việc nặng nhiều, nên bàn tay cô đã chai sần theo thời gian.
" Vi An, đến giờ thu hoạch trái cây rồi! Nhanh chân lên một chút đi nào!" Một người đàn ông đứng bên ngoài gọi vào.
" Cảm ơn anh, tôi ra ngay bây giờ đây!" Vi An nói, cô vội vàng lấy đồ đi ra ngoài.
Ở nơi đây, cô chỉ có thể làm những việc tay chân như thế này, dù vậy nó khiến tâm cô yên bình hơn rất nhiều. Ngày hôm nay mọi người sẽ thu hoạch táo xanh, một loại quả mà cô cũng rất thích.
Nhìn vườn táo chín xanh ươm, Vi An chỉ muốn ăn ngay một quả, cô để giỏ xuống đất, rồi bắt đầu công việc của mình. Từng trái táo bóng mượt được cô cho vào giỏ lớn, nắng đã bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-dai-ca-coi-ra-di-nao/1831502/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.