Chiếc áo cưới được bảo quản cẩn thận, cho nên nó vẫn còn rất mới. Cổ áo còn được trang trí bằng kim cương, Cao Tuấn đã tỉ mỉ chọn lựa vật liệu cho chiếc áo cưới này, ông muốn Scarlet là cô dâu xinh đẹp nhất. Ngay cả chiếc du thuyền này, ông ta vốn muốn dành nó để cầu hôn, chỉ tiếc là hôm đó Scarlet đã không đến.
Vậy nên chiếc áo cưới vẫn còn ở trên du thuyền, Cao Tuấn chưa một lần mang nó đi, ông ta tin rằng sẽ có một ngày nó sẽ rời khỏi tủ kính.
" Tiểu Lộ, ta chưa bao giờ muốn làm ba nuôi của con cả! Ta muốn nhiều hơn thế!" Cao Tuấn lại di chuyển tầm mắt nhìn Đinh Tiểu Lộ nói.
" Những lời ông nói là có ý gì chứ? Ông dường như không còn là ba của tôi nữa rồi!" Đinh Tiểu Lộ đáy mắt kinh hãi nói, Cao Tuấn đang lộ gương mặt lạ lẫm nhìn cô. Đinh Tiểu Lộ vốn chưa bao giờ thấy ông ta như thế này.
" Tiểu Lộ, ta cũng rất đáng thương a! Bị người khác lợi dụng, lại còn muốn phủi bỏ trách nhiệm và giao ước, ta đây chính là muốn lấy lại những thứ thuộc về mình mà thôi!"
" Con nhìn xem, chiếc váy cưới này rất đẹp có phải không? Bây giờ nó là dành cho con, sau khi kết hôn, ta sẽ đưa con đến một nơi yên bình, nơi chỉ có hai chúng ta mà thôi!" Cao Tuấn cười quỷ dị nói.
" Ông...ông bị điên rồi! Sao ông có thể nói như thế được cơ chứ? Mau thả tôi ra!" Đinh Tiểu Lộ đã hiểu ý nghĩa trong lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-dai-ca-coi-ra-di-nao/1831432/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.