Vi An nằm trên đất thở nặng nề, ánh mắt cô mơ hồ nhìn hắn không có lấy một tia cảm xúc. Nhìn trên người cô đầy rẫy vết thương mà hắn đau lòng muốn mệnh, hắn chỉ muốn băm vằm hai tên khốn nạn kia.
" Tôi đưa em về!" Hắn ôm cô đứng lên.
" Giao thằng khốn đó cho cậu! Giúp tôi rút gân hắn!" Lý Kiệt đi đến trước mặt Diệp Vấn Thiên nói.
" Ừm, tôi biết rồi! Đảm bảo sẽ làm cậu hài lòng!" Diệp Vấn Thiên vỗ vai hắn trả lời.
Nhìn đến Vi An đang nằm thoi thóp trong lòng Lý Kiệt, hắn bất giác chau mày lại, hắn nhìn xung quanh tìm kiếm, thì thấy một cái lọ thủy tinh nhỏ đang nằm lăn lóc dưới đất.
" Cô ấy là bị bỏ thuốc rồi!" Diệp Vấn Thiên với theo Lý Kiệt.
" Tôi biết rồi! Tôi đưa cô ấy đến bệnh viện đây!" Lý Kiệt gật đầu trả lời.
" Cậu còn đi được sao? Nhìn máu tươi trên người cậu kìa! Để tôi đưa cậu với cô ấy đi!" Diệp Vấn Thiên nói rồi đi nhanh ra ngoài.
Trên xe, Vi An cơ thể càng lúc càng khó chịu, tay chân của cô vẫn còn bị tê dại, nên cô chỉ có thể nằm trong lòng Lý Kiệt rên rỉ.
" Nóng...nóng quá...ư...giúp tôi với!...Tôi rất khó chịu!"
" Cố chịu đựng một chút! Tôi đưa em đến bệnh viện ngay thôi!" Lý Kiệt ôm chặt cô nói.
" Tôi gọi cho Louis rồi! Có lẽ cái tên bác sĩ điên đó có thể giúp được!" Diệp Vấn Thiên ngồi ở ghế lái lên tiếng.
" Cảm ơn!" Lý Kiệt trả lời hắn.
Hai mươi phút sau, xe đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-dai-ca-coi-ra-di-nao/1831396/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.