Vi An lái xe trở về căn cứ, đầu tóc cô rối bời, mặt đầy nước mắt. A Hiên thấy cô chật vật về đến, hắn lo lắng chạy đến hỏi.
" Vi An, cô làm sao vậy? Ai ức hiếp cô sao?" Giọng hắn đầy sự quan tâm.
" Tôi không sao! Xin lỗi,.....nhưng mà có thể cho ông ấy ở đây cùng tôi không?" Vi An nhớ đến Chu quản gia đứng bên cạnh, cô ngượng ngùng hỏi.
" Căn cứ cũng còn rất nhiều phòng trống, cô vào nói với anh Kiệt một tiếng, tôi chắc anh ấy sẽ đồng ý thôi." A Hiên mỉm cười nhìn cô trả lời, khác với mọi người ở đây, hắn ta có vẻ ấm áp.
" Cảm ơn anh! Vậy phiền anh sắp xếp phòng cho ông ấy." Vi An cúi đầu cảm ơn, cô lấy những kỷ vật còn sót lại, mang vào phòng mình.
Vi An vào phòng tẩy rửa sạch sẽ, sau đó cô mới đi tìm Lý Kiệt nói chuyện, cô không muốn hắn nhìn thấy dáng vẻ khó coi của mình.
" Lý Kiệt, tôi vào được không?" Vi An đứng bên ngoài hỏi vào.
" Vào đi!" Từ lúc cô đi đến giờ hắn rất lo lắng, hắn sợ cô sẽ không trở lại. Nghe thấy giọng Vi An nội tâm Lý Kiệt vui lên hẳn.
Vi An khép nép đi vào, cô che lại bàn tày đầy rẫy vết thương của mình, đến gần bàn làm việc.
" Cái đó, anh có thể cho chú của tôi ở đây được không? Ông ấy không có nơi nào để đi cả, tôi sẽ làm việc cho anh. Bất cứ chuyện gì anh yêu cầu." Vi An thỏ thẻ nói, vì là nhờ vả, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-dai-ca-coi-ra-di-nao/1831304/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.