Đông Phương Tước bất ngờ, nhất thời không tránh kịp, viên đạn bay nhanh một đường, ghim sâu vào ngực trái của hắn. Đông Phương Tước đau đớn khụy xuống, tay giữ chặt vết thương, hơi thở của hắn nặng nề hơn.
" Mày còn đứng lên được không vậy? Để tao gọi thêm người đến tiếp mày!" Mộc Từ Khiêm khoái chí lên tiếng, hắn thật sự vui sướng khi Đông Phương Tước thất thế.
Hắn nói xong, thì bên ngoài có hơn năm mươi người đi vào, tên nào cũng cơ bắp lực lưỡng, tay cầm hung khí diễu võ dương oai.
" Tiểu nhân!" Đông Phương Tước tay chống xuống sàn, để ngăn không cho mình gục ngã, hắn nhìn Mộc Từ Khiêm nói, giọng đầy khinh thường. Khuôn mặt của Đông Phương Tước đã nhiễm đầy huyết sắc, máu của hắn và máu của kẻ thù. Càng nhìn hắn, càng thấy quỷ dị, đáng sợ.
Trông hắn bây giờ thật giống với biệt danh Lucifer, dù thương tích đầy mình sức cùng lực kiệt, có thể hắn sẽ thua. Nhưng đối diện với kẻ thù, Đông Phương Tước không hề sợ hãi hay chùn bước, ngược lại hắn rất kiêu ngạo. Sự kiêu ngạo ngút trời này, chính là tội lỗi lớn nhất của Lucifer, con quỷ của địa ngục.
" Tiểu nhân thì sao!? Miễn là mày đau khổ! À nhầm, miễn là mày phải chết!" Mộc Từ Khiêm có hơi sợ, khi nhìn thấy khuôn mặt quỷ dị của Đông Phương Tước. Nhưng ngay sau đó, hắn liền chấn chỉnh lại cảm xúc.
" Các ngươi cứ từ từ chơi với hắn, ta muốn thấy hắn tuyệt vọng!"
Mộc Từ Khiêm nói lớn, những tên đàn em của hắn lại bắt đầu tấn công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-dai-ca-coi-ra-di-nao/1831246/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.