Đinh Tiểu Lộ cùng Đổng Khiết đứng ngây ra tại chỗ, không dám cử động. Dạ Vô Miên là ai a? Anh ta cũng là một cao thủ của Y.S, có thể nói là thuộc hàng thành viên tinh anh của tổ chức. 
Dạ Vô Miên nằm ở dưới đất, yết hầu bị cắt đứt, chỉ có thể ú ớ vài tiếng, rồi trút hơi thở cuối cùng. 
" Vô Miên, không thể như thế được!" Đổng Khiết mắt đỏ hoe, Dạ Vô Miên chính là đồng đội của cô, hai người đã kề vai sát cánh với nhau từ lâu, cô xem Dạ Vô Miên như là anh trai của mình. 
" Bẫy, đây chính là một cái bẫy!" Đinh Tiểu Lộ đầu rũ xuống, cô khẽ lên tiếng. 
" Tiểu Khiết, cô chạy mau đi, nhanh lên" Đinh Tiểu Lộ nắm tay Đổng Khiết thở gấp nói. 
Đổng Khiết còn đang ngây dại trước cái chết của Dạ Vô Miên, cô không còn nghe được Đinh Tiểu Lộ nói gì cả, lỗ tai cô ù ù như cối xay gió. 
" Báo lại cho mọi người, chạy nhanh đi." Đinh Tiểu Lộ không còn bình tĩnh, cô nắm bả vai của Đổng Khiết bát cao âm thanh lên. 
" Đinh tiểu thư, cô thật ngây thơ! Chạy, cô nghĩ họ có thể chạy thoát được sao?" Lý Kiệt nãy giờ đứng đó cũng lên tiếng. 
Vừa dứt lời, xung quanh Lý Kiệt cả trăm vệ sĩ xuất hiện, họ đã hoàn toàn bị bao vây. 
" Các người đã biết họ sẽ đến cứu tôi, và các người đã dụ họ tiến vào." Đinh Tiểu Lộ đứng không vững, cô nói bằng ánh mắt đau khổ. 
" Cô thật thông minh, nhưng muộn rồi. Y.S sao? Chúng nghĩ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-dai-ca-coi-ra-di-nao/1831086/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.