Rạng sáng hôm sau, tại sân bay quốc tế Hồng Kông, nhóm sếp Đỗ đã có mặt từ rất lâu, ngồi trên máy bay chờ bay mà thôi. Từ phía xa cách khoảng tám hàng ghế. Có đôi trai gái với trang phục kín mít như diễn viên nổi tiếng sợ bị đám phóng viên chụp được, đó chính là Sếp Vu và Ngọc Phụng, có cả linh hồn Ngô Thế Thành đứng kế bên.
Vài tiếng trước, sau khi tổ trọng án tan sở và về nhà, những người có trong danh sách đi sẽ sửa soạn hành lý chuẩn bị chuyến bay rạng sáng ngày mai, trong lúc đó La Toáng vẫn còn phấn khởi khi được lên chức như thế.
Đang xếp đồ vào vali giữa chừng, anh mới nhớ đến lời sếp Vu vừa nói hồi sáng là khi nào có chuyện gọi báo liền. La Toáng nhanh tay bấm số và gọi đi, còn đường dây bên kia cứ kéo dài và kéo dài vẫn chưa bắt máy.
Về phía nhóm sếp Vu lúc đó, đang dùng bữa tối dưới bếp nên không thề nghe thấy gì, cho tới khi linh hồn Thế Thành hiện lên nhắc nhở sếp Vu mới lần lật chạy ra bắt máy cuộc gọi kéo dài từ nãy giờ. Bên La Toáng nghe tiếng sếp Vu vang lên như vậy liền vui mừng nói.
- Alo Sếp Vu hả, tôi La Toáng đây!
- Ờ...
Anh mới vừa hỏi trong sự mừng vui, nhưng bên đường dây kia sếp Vu lại phũ phàng lạnh nhạt trả lời đúng một câu nhanh gọn bằng từ ờ rồi im lặng. Khiến cho bầu không khí lẫn La Toáng đóng băng tạm thời vài giây.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-bach-tham-tu/2938620/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.