Lại thêm một ngày trôi qua, sau tin tức máy bay bị đánh cắp gây rúng động thành phố Singapore.
Điền khánh hắn hạ cánh máy bay ở một khu rừng hoang vắng không người lui tới, hắn chắng biết đây là đâu vì xung quanh chỉ là hàng cây rừng cao chọc trời, cành lá xum xuê giống như bàn tay người đang bung ra.
Hắn đi từng bước chậm rãi, đôi mắt dáo dác nhìn xung quanh mò tìm lối ra, giữa chừng Điền Khánh nghe tiếng tru mê sản của loài chó sói hoang dại vang lên mà giật mình khiếp vía.
Điền Khánh bắt đầu hơi sợ và trong lòng bất an, hắn lần lật đi tìm khúc cây hay khúc gỗ để tự vệ đề phòng thú dữ như sói tấn công. Tiếp tục bước đi thêm một đoạn đường lại nghe tiếng gầm gừ ở bụi cây, hắn quay qua cùng chất giọng hốt hoảng nhẹ.
- Ai đó! Thú dữ phải không... Cọp, sư tử hay báo tao cũng không sợ, có ngon ra đây tao xiên nguyên con nướng mọi chấm muối tiêu ăn.
Gã rất mạnh miệng chửi rủa, hăm dọa hết lời nhưng tới khi tiếng gầm vang lên lần nữa, liền buông cây xuống đất và co chân chạy đi một mạch với tốc độ hơn vận động viên điền kinh.
Chạy một hồi tới khi thấm mệt mà dựa vào gốc cây nào đó của khu rừng, hắn thở hổn hển gấp rút như muốn đứt hơi tới nơi, tuy rất sợ nhưng không ngăn được miệng chửi rủa của hắn cất lên.
- Thú dữ chỉ giỏi rầm thôi, sao rượt theo tao!
Vừa mới dứt lời, tự nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-bach-tham-tu/2938614/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.