Do đã là giữa khuya, một hai giờ sáng nên đường đi rất vắng vẻ không có bóng người đi ngang qua, thỉnh thoảng có vài chiếc xe chạy qua đoạn đường cao tốc. Lúc này đầy tiếng ngáp ngắn ngáp dài của Tiểu Cam Cam cất lên từ nãy giờ, đến nỗi kéo sếp Vu ngáp theo từ hồi nào chẳng hay.
Sếp Vu anh mở nhạc to lên để bầu không khí sôi động hơn, và anh lấy lon cà phê đã khui sẵn mua ở cửa hàng tiện lợi gần bệnh viện uống một hơi thật dài lấy sự tỉnh táo lái xe tiếp.
Thỉnh thoảng có nhìn bé Cam Cam qua kính chiếu hậu thì thấy cô bé thiên thần này có vẻ rất là buồn ngủ, cứ ngả người sang bên này tới bên kia, mỗi lần như thế lại bừng tỉnh khỏi giấc ngủ. Thấy như vậy sếp Vu anh khẽ nhẹ lên tiếng.
- Cam Cam buồn ngủ rồi hả?
- Buồn ngủ thì nằm xuống ngủ đi cho khỏe, chứ ngồi ngủ khó chịu lắm.
Đã nói đến như vậy, cô bé Cam Cam đều trả lời con không buồn ngủ đâu, tới khi dứt lời lại nghiêng ngả người bên trái rồi nằm bẹp xuống cùng tiếng ngáy khò khò. Thấy hình ảnh này sếp Vu chỉ biết cười trước sự ngơ ngây hài hước của một đứa trẻ.
Anh đậu xe đại trước giữa đoạn đường cao tốc, anh quay người lại chồm lên phía sau để chỉnh sửa thế ngủ dễ chịu nhất và ngon nhất cho cô bé có gương mặt hồn nhiên như thiên thần. Làm xong quay trở lại buồng lái thì liền giật bắn người, bởi vì linh hồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-bach-tham-tu/2938588/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.