Ngô An Quốc không giấu diếm đáp lời :
- Tại hạ sẽ đi nhanh đến trước những người còn lại sẽ lần lượt đến đây.
Đột nhiên từ nơi xa phóng lên một đạo hoa lửa bay thẳng lên trời. An Quốc giật mình nói :
- Đó là tín hiệu khẩn cấp của bổn Môn. Chắc là đã phát sinh biến cố khác thường.
Dứt lời chàng phi thân về hướng hoa lửa vừa bắn lên. Còn Văn Phi không cứu được những người giang hồ này tâm tư vạn phần ảo não. Thấy Ngô An Quốc đã đi rồi cũng chậm rãi đi vào trong núi. Bất ngờ nghe giọng truyền âm trong trẻo của một thiếu nữ :
- Tự trách ta nhất thời sơ ý không nghĩ đến có người mai phục nên không cứu được những người này.
Lục Văn Phi dừng chân nói :
- Tôn giá là ai, sao không lộ diện tương kiến?
Truyền âm lại vang lên :
- Tình thế càng lúc càng gấp ta không có thời giờ nói chuyện. Xuyên Tây Trương môn đã nhận được tín hiệu cảnh cáo. Ngươi mau đi xem thử.
Lục Văn Phi đang định hỏi lại, bên tai đã vắng thanh âm. Nàng này muốn chàng đi cứu trợ Xuyên Tây Trương môn chắc có nguyên nhân, nên vội vã phi thân về phía Phân đàn của Xuyên Tây Trương môn. Ước khoảng một dặm đường, chợt thấy Vương Tôn đang lảo đảo đi nhanh đến, chàng giật mình kinh ngạc, vội chạy lên trước đỡ Vương tôn nói :
- Đại ca sao vậy?
Vương Tôn né người sang bên nói :
- Đừng chạm vào người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-bach-phong-van/2078040/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.